(Viết như lời tưởng niệm tới nhạc sĩ tài hoa Phạm Duy (1921-2013) )
Tôi tiếc thương người
Tôi tiếc thương tôi
Xuân đến nhưng buồn vẫn lên ngôi
Mai kia óng ả em còn nhớ
Nay đã là hoa lạnh chổ ngồi
Tôi tiếc thương mình
Tôi tiếc thương em
Trăm năm cuộc hẹn lỡ đôi đường
Mắt sáng ngày xưa em đắm đuối
Bây giờ mờ ảo những xa xôi
Trên đỉnh sầu tìm ai trong đêm nay
Cơn mưa nặng hạt chiều còn đọng
Vương mắt người, cay theo làn khói đêm này
Một cuộc tình trăm năm
Một cuộc tình xa xăm
Người về đâu, không còn rõ mặt mày
Gạt hạt mưa rơi, cứ ngỡ như màu mắt
Đã hoen ố, từ thuở người đi...
Bóng ngả về chiều
Chim muông tìm tổ ấm
Giấc mộng qua đêm
Có ai dệt thành câu ca
Lời ca vang, như lời kinh cầu
Tiễn một người tận dưới huyệt sâu
Buồn lấp lánh như một nhánh sầu
Vừa rơi rụng đâu đây
Tiếc thương nhưng đành,
Cũng chỉ thế thôi !
Thiên Giang
1/2013
Gửi ý kiến của bạn