Tranh Nguyên Khai
Chào hoa Văn
Câu thơ lục bát làm quà
Đàng sau anh
Phố núi băng đồi, đường vó ngựa ra chiến trường xa xưa
Boston ở lại những giòng sông nước ngọt
Ai "uống rượu một mình"
Và tìm kiếm những con đường có gió reo
Anh cứ đi đi
Giàn mặt hồ
Những chiều thu rất vàng và hàng cây vụt cao lên theo từng góc trời sáng lá
Ẩn trú trong ký ức ổ rơm
Anh cứ đi đi
Như đã đưa sang đây với anh nửa đời chia
Anh cứ đến
Ở lại đó
Thử xem, không chừng At-lan-ta son trẻ và nồng ấm hơn thêm
Rồi hôm nào lại trở về Sài Gòn với rất đông người dù không ai đưa đón
Chào Hoa văn
Đếm bước chân anh
Mùa đông Boston đến muộn lạ thường
Ẩn trú trong ký ức ổ rơm
Có lẽ những hạt nắng thổn thức rơi trên tuyết chưa tan
Xuyên qua miền trong trẻo
Gặp nhau vui vẻ quá thơ rơi
Đợi Hoa Văn về
Dù đã tàn cuộc binh biến
Giải nghĩa nhịp quân hành
Dễ mấy ai hiểu
Trở về xóm làng
Lòng không còn cảm bóng dáng bước chinh phu và thiếu phụ chờ chồng
Làm sao ta khóc?
Em Pleiku - Komtum, bến Ninh Kiều, Cần Thơ đâu cả rồi!
Ẩn trú trong ký ức ổ rơm
Chỉ còn lại, may ra
May ra, chỉ còn lại
Tin mừng lục bát
Hoa Văn ở lại Boston.
Nhất Chi Vũ /Boston.
Gửi ý kiến của bạn