TRƯA Ở CHÙA LINH ỨNG
Tặng Nguyễn Lương Việt
Quán Thế Âm trắng lóa
Dưới bầu trời xanh lơ
Dấu chân ai bơ vơ
Đi về đâu chẳng biết
Đứng im nghe tha thiết
Sinh linh hát trên cao
Tượng La Hán huyết trào
Đá reo năm tháng cũ
Đỉnh núi vang tiếng hú
Cháy khát hồn thiếu niên
Dấu chân ai ngất điên
Đi về trưa ngất bóng
Mái chùa tung bọt sóng
Chiếc lá chớp mắt nhìn
Khách lạ đành nín thinh
Cúi nhặt vài âm lạ
Quán Thế Âm trắng lóa
Phố xa nhòe chiêm bao
Núi gần nhòe nếp chau
Âm xưa sau rát ngực
Một thời kinh sáng rực
Đóa nguyệt quế nghiêng mình
Thương câu thơ trắng tinh
Nằm ngủ vùi trong nắng…
Chùa Linh Ứng – Đà
Nẵng, 12.02.2014
MÙA NẦY, NƠI ẤY
Gửi ĐMC
Nơi ấy núi và sông
Và biển gào nỗi nhớ
Và mái phố ngồi trông
Và chiều trầm thổ mộ
Nơi ấy gân xanh lá
Và đường ngân nắng khuya
Và bàn trơ bóng ngả
Và giọt sương đầm đìa
Nơi ấy chân dung em
Và nụ cười se lạnh
Và vầng trán rất hiền
Và câu thơ vỗ cánh
Nơi đây anh vẫn vậy
Nhìn em trong chiêm bao
Nhớ em khi thức dậy
Câu thơ kia bay cao…
02.2014