Người tình ơi hết rồi
Trên đôi môi còn
vị mặn thời gian
Đôi mắt trũng sâu ngày chờ
Ngờ vực thản nhiên đến;
Qua lại đường nhấp nhô
Chân anh chồng lên chân em
Mắt anh quấn vào mắt em
Trái tim thảng thốt thèm ăn
Miếng tình ngây muộn;
Mơ nơi có em
Không thiếu bóng anh
Thơ không thiếu hình em
Trộn nhau những giấc ngủ
đông không áo giường;
Không gian chật
Đủ cho một làn gió
trườn qua
Hơi thở em
Anh ghì;
Ngày rã rời
nụ hôn rách bươm
Anh khâu bằng sợi nước mắt em
đêm giận hờn
Em nồng nàn lặng yên hối hả;
Thoi thóp chim về rừng gà lên ổ
tiếng gâu tắt nghẹn
Em đâu rồi đám lang úa vàng
Nước mắt mưa thấm đượm đôi vai trần
Căn phòng trần truồng không tắm;
Nghe từng tế bào ái tình
tự do nhân đôi vô tận
cõi tạm chúng mình chỉ một
đôi mắt mờ đôi tay mỏi đôi chân mệt
trái tim bổi hổi;
dại khờ thả rời nhau
rời nhau
người tình
nói gì
Người tình ơi?.
Bmv. 2014