Tôi, câu chuyện, đêm xuôi dòng
Có đôi mắt, một hôm buồn
Về nằm trên mặt khơi nguồn suối, sông
Có câu chuyện, đêm xuôi dòng
Về con đồi nhớ, làm đồng cỏ xanh
Mộng chùng, tơ nhện giăng quanh
Có người ngồi vá vết lành cơn mơ
Mùa đông phác họa bến bờ
Có tôi trôi một cuộc cờ viễn vông
Có đàn trỗi lạc cung lòng
Có ly biệt đã đơm bông hoa sầu
Có những cái bóng nhớ nhau
Ngàn mùa sương trắng không cầu mà sang...
Một đông
Một đông, gió tiễn cánh buồm
Sóng, từng mảnh sóng vuốt gương mặt thuyền
Một đông, đôi chim đỗ quyên
Bỏ quên giọng hót ở bên vườn cà
Một đông, hơi ấm đi xa
Ngón tay bên ấy ở nhà lạnh không?
Nhạc ly tao
21 giờ
Khi người thu lượm ve chai gắp bóng mình bỏ vào bao tải
Quẩy đi một màn đêm.
Khi những khung cửa trên phố đã khép bằng những đôi môi tình nhân
Những bông hoa cũng thế
Những giấc mơ đậu trên hoa cũng thế.
Tối lịm dần vào tối.
Anh thức dậy,
Gọi cô đơn vết chim bay
Gọi hoang đàng màn môi ấm
Một cuộc viễn du...
Ngoài con đường trống
Ai trỗi nhạc ly tao...
Nguyễn Đăng Khoa
Gửi ý kiến của bạn