rồi xuân cũng tan dần bóc vết da ngày tháng sạm đen vực tràn trí nhớ Em thay áo rồi da mồi lược thuở trinh nguyên là tự sơ sinh níu bè lau mùa hạ sông nắng vàng ươm bơi ngược đa tình rồi đêm cũng loang dần ừ em, đừng khóc đen mắt trùng vây gân máu li ti đen mắt trùng vây cà phê tan giấc ngủ em đừng xát muối vào đêm đêm điệp trùng bên ngoài cánh
cửa khóa tiếng ru dậm à hời đồi mồi trổ đồi mồi trổ trên ngực em trên mặt em trên cả vòng ôm trể nải ngón tay xanh không xóa nổi dấu phai tàn cuống họng mùa hè khắc khoải trận mù khan rồi chúng ta trở về lại ngôi nhà trong bài
thơ đã rách trận hồi ức đã bị ám sát u mê màu đen giả tạo nỗi buồn hư cấu rã rời bài thơ mùa xuân của chúng ta trượt chân chết đuối trong
vũng đen ly cà phê đã dần im lặng... là những bài thơ Những bài thơ không yêu nhau giấu cái nguýt dài trong mắt
nhìn hờ hững bài thơ tương tư vì sao quên mất mặt đất mình đang
đứng triệu năm lạc lối về. Bài thơ yêu một thứ không tên nên không thể gọi ngày qua như bấc đèn ngày mòn mỏi Sự lãng quên yêu nhau hờn ghen độc dược thời gian ấn những nốt màu đá và tim hóa tuyết vô thanh vỡ khúc mơ hồ cô đơn yêu nhau cuộn tròn nguyệt bạch dấu hài xưa đã mờ rêu loang thềm gạch nghe vết lược tràn thơ thôi để ngày qua sương lạnh bài thơ rã rượi phím dương cầm tay rời tay mùa di trú tình rồi lưu vong sáng . thức . giấc buổi sáng thức giấc thèm nhặt trong cỏ một làn hơi mong manh sương nắng trời quá
khứ thiên đường xưa khép mắt buổi sáng thức giấc bên ly cà phê loãng vắng tanh người ai là em người trở lại sương rồi cũng xa khơi sáng thức giấc lòng im không tiếng động Phương Uy.
Ý kiến bạn đọc
20 Tháng Ba 20157:00 SA
TÀN CHIẾN CUỘC
Khách
thơ hay! tôi không dám hay không muốn... đọc hết cả bài?
Quế ơi Phương ơi ba nhớ các con lắm. Bến đời những chuyến chia xa. Seattle mưa mù washington d.c mưa bay. Các con đang làm gì đó. Ba vừa dật dờ vừa mần th
Buổi chiều, bệnh viện khô nỏ dưới ánh nắng gay gắt, chờ đợi giờ lên phòng tiêm thuốc, nhận những viên thuốc nhỏ đủ màu từ tay những người y tá, đó là lúc anh nhớ em
Truyện ngắn của Trần Vũ được viết theo hai khuynh hướng: khuynh hướng Hiện thực và Phi Hiện thực. Số lượng các tác phẩm viết theo khuynh hướng thứ nhất không nhiều
Cứ mỗi lần lật lại truyện ngắn của Trần Vũ, là tôi nhớ đến câu thơ của Mai Thảo: “Dậy đi! Dậy hết thành dông bão / Nhảy dựng ngang trời thế đá tung”. Ý thơ của Mai Thảo nói đến một điều khác
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.
tôi không dám
hay không muốn... đọc hết cả bài?
tổi để dành...
thưởng thức!