Được con đưa đi San Fran.
Ghé thăm hoạ sĩ Duy Thanh
Nghe gõ cửa. anh chống bâton ra mở
Nụ cười dâng trên ánh mắt
Chị cũng bước ra chào...
Anh. hai tai đã nặng
Ghé sát nói to mới hiểu
Chị thì parkinson
Thỉnh thoảng nghe tiếng cha, tiếng mẹ gọi bên tai
Cchị lại hỏi anh. ba mẹ em đâu rồi
Anh không biết nên chê lú lẫn...
Chị cũng đà tám mươi...
Căn hộ nhỏ. không thấy treo bức tranh nào của hoạ sỹ
Hỏi. anh bảo đã bỏ bút từ lâu...
Tôi xin giấy để phác thảo
chân dung anh với khuôn mặt thật hiền...
Duy Thanh. một hoạ sĩ đàn anh. đầu đàn của mỹ thuật Việt Nam
Tuổi đã tám mươi tư. chân bước run run
Nhưng khi cầm chì sketch tôi. bàn tay tài hoa, còn nhanh nhẹn lắm...
Ôm nhau chia tay. đưa chúng tôi ra cửa
Bước đi đến cầu thang. quay lại nhìn. thấy anh còn đứng đó vẫy tay!...
San Francisco, 25 June, 2015
TẠM BIỆT,
HẸN GẶP LẠI...
Tìm nhau từ nửa địa cầu
Rồi chia tay. để ngậm ngùi. xiết bao!
Bên kia. đời có xôn xao?
Bên ni. xào xạc muôn màu. tử sinh...
Người ngồi. héo hắt dáng hình
Ta co ro với. tâm tình. ướt mi
Kể từ khi. bước chân đi
Là nghe vô tận phân kỳ. kiếp nay!
Lạnh lùng ngày tháng cứ xoay
Bâng khuâng đếm giấc heo may. não nề
Ừ. dầu mắt trũng môi trề
Quí tình thân. hẹn. sẽ về. gặp nhau!...
Nguyễn Quang Chơn