Giọt tháng Bảy
Đám mây buồn lãng du
Cơn mưa chiều ru khẽ
Có niềm vui lặng lẽ
Hy vọng và mong chờ
Nghe từng bước chân thơ
Khua vần buồn tháng Bảy
Bao kỷ niệm xa ngái
Đùa cợt giữa mùa ngâu
Tháng Bảy tựa chiêm bao
Trời buồn giăng mây xám
Bước phàm nhân thơ thẩn
Nhặt những hạt mưa bay
Khoảng lặng mưa ngâu
Tháng Bảy mưa ngâu
Em giờ nơi đâu?
Lòng tôi thương nhớ
Trĩu nặng u sầu
Tình càng đậm sâu
Nỗi buồn thêm đau
Ngàn trùng cách biệt
Mong chờ xuyến xao!
Tháng Bảy mưa ngâu
Không còn em nữa
Vẫn đầy khoảng nhớ
Luân lạc trong tim
Chợt gọi tên em
Mơ hồ lãng mạn
Có một khoảng lặng
Quay quắt lòng tôi
Tháng Bảy mưa rơi
Sụt sùi niềm lạ
Những lời em hứa
Ướt đẫm như mưa…
Khúc mưa
Phố chiều rả rích mưa rơi
Giọt nào thao thiết gọi người xa quê?
Dấu chân giẫm bước đam mê
Lặng thầm cuối phố chợt khua nỗi buồn
Cô thân lãng tử tha phương
Nỗi niềm tháng Bảy vô thường chơi vơi
Sớm chiều hoài vọng bồi hồi
Đôi khi nhịp đập rã rời con tim
Khúc mưa từng nốt hòa âm
Nốt nào rung nhịp phách hồn thi ca?
Lục bát Vu Lan
Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều
Vu Lan chợt nhớ ca dao
Nghe lòng trống vắng buồn hiu một mình
Hoàng hôn rồi lại bình minh
Mẹ đi, con chịu cảnh tình lao đao
Công ơn Mẹ đức cù lao (*)
Giờ con khắc khoải nỗi đau giữa đời!
Nỗi ngâu
Chiều chiều rả rích mưa ngâu
Ngưu Lang, Chúc Nữ khóc nhau vì tình
Thời gian luân lạc bóng hình
Nỗi ngâu tháng Bảy rêu xanh tháng ngày
Tương tư bao giọt quắt quay
Người thương, kẻ nhớ, đọa đày tim nhau
Chiều chiều mưa ướt cuộc sầu
Trăm năm lỡ hẹn tình đầu buồn lơi
Mưa rơi như giọt lệ rơi
Vương mang định mệnh cả đời sầu thương!
SAIGON mưa ngâu
Saigon tháng Bảy mưa ngâu
Như con gái nhớ người yêu xa vời
Giọt sầu tí tách rơi rơi
Mênh mang nỗi nhớ, đất trời tương tư
Liêu trai đại lộ vào Thu
Mưa ngâu giăng nỗi mong chờ. Cô liêu!
Hàng cây đứng lặng dáng sầu
Bồi hồi kỷ niệm ngọt ngào ngày xưa
Mưa ngâu tháng Bảy dật dờ
Hai đầu nỗi nhớ ngái xa, lạc loài
Người ơi, mau hãy về đây
Cho tình xanh mướt tháng ngày yêu thương
TRẦM THIÊN THU
Tháng 7-2012