Người đi cỏ dỗi bờ ao
Sỏi mòn năm tháng cồn cào nhớ thương
Hàng tre kẽo kẹt lạ thường
Và chùm hoa bưởi nhạt hương mỗi ngày
Người về quê cũ mới hay
Con đò duyên lỡ đã thay mới rồi
Đầy vơi một thuở thế thôi
Giờ sông lặng bến lại bồi hồi xa
Môi hôn làn gió quê nhà
Dịu dàng sóng cuộn tưởng là trong mơ.
Ngọc Tình
Gửi ý kiến của bạn