Đừng
bỏ quên anh như em đã tứng bỏ quên thỏi son môi
Môt
lần khác chiếc khăn choàng lại bỏ quên
Như
bỏ quên anh vội vã
Em
vốn đa đoan nhưng rất hững hờ
Từng
kêu gào trong cơn nhớ:
Anh
ở đâu? Anh ở đâu?
Khi
anh đang đứng bên đường
Trong
ngôi nhà hoang đợi hồi chuông điện thoại
Cuộc
gọi đó em lỡ một lần
Lần
thứ hai
Lần
thứ ba lỡ nữa
Máy
điện thoại đâu đó bỏ quên
Em
nhiều đam mê nhiều dự án
Nhưng
trong bếp với dĩa sườn nướng thơm phức thì tất cả
em vẫn bỏ quên
Riêng
bỏ quên anh là điều không thể
Em
thích lên thượng ngàn ra khơi rộng
Lang
thang Hà Nội những đêm đông
Không
phải để bỏ quên anh mà vì sợ qua nhớ nên đi trốn
Nói
như thế nghe còn là em…
2/2016
Gửi ý kiến của bạn