TỶ
DỤ
tỷ
dụ niềm tin phơi góc vườn
nắng
sớm cong queo
người
đàn bà ngồi hớp nỗi buồn
tháng
ba đồng khô lõi cháy
tiếng
gà gáy đánh tan một không khí tĩnh lặng
hoa
gạo đỏ lửa nhân gian
rải
một niềm tin từ trong lòng đất
nhấn
sâu mạch nguồn khóe mắt
trầy
trật một góc sân khoảng trời
trầy
trật một bình yên diệu vợi
khi
đường cày trật khỏi bùn non
đồng
quê phơi giọt mồ hôi tích cổ
muôn
đời hạt ngọc trời ban
khi
con người bất chấp từng miếng cơm manh áo
khi
ích lợi ra khỏi mạch ray lợi ích
hà
cớ chi không theo tự nhiên thuận nghịch
địa
trường khắc nghiệt phủ kham khổ
dõi
mắt trông trời, trông nắng, trông mây*
người
đàn bà chân đất quay ra quay vô
xin
đừng nhấn nút phẫn nộ
bàn
phím cam chịu muôn phần
*ý
ca dao
LƯNG
CHỪNG PHIÊU LÃNG
Xin
hãy để cái tôi của tôi được sống
Đừng
vùi dập nửa câu chữ trăn trối
Đời
bể khổ người còn mãi lông nhông
Mai
kia chết đi mộ gió liệu kịp nở hoa?
*
Tôi
xây thi viện ngào ngạt hương thơm
Không
chỉ có mùi của bài ca sến súa
Không
chỉ vọng âm thanh giây phút vụng trộm
Vén
bứt màn ngược dòng gọi phù sa
*
Giữa
lưng chừng phiêu lãng chắc ngập nợ
Nợ
tuyệt vọng nợ em một câu thơ
Nợ
bước chân in mặt đất dại khờ
Khắc
tên mình qua một thời mộng mị
*
Khát
khao được yêu luôn cháy bỏng trong tôi
Có
phải đam mê để thỏa mãn thú vui
Nụ
hôn ban đầu lặng ngấm trang giấy
Tôi
xin tôi một cuốn thơ thật đời…
TIẾNG
YÊU THUỞ ĐẦU
“Đừng
tuyệt vọng nghe không
Còn
trang thơ thắm lại với trời hồng”
(Bùi
Giáng)
Tôi
đào huyệt chôn những câu thơ tôi
Những
câu thơ giết chết thời trai trẻ
Những
câu thơ mà chưa hẳn là thơ
Hãy
để chúng mục rữa trong bụi mờ
*
Gieo
cuộc đời vào hỗn độn hư không
Người
theo người bám váy tìm môi son
Hãy
để sự săn đón vỡ vụn nơi đáy lòng
Hãy
nhường chỗ mọi phù phiếm xa hoa
*
Tôi
không muốn gieo mầm giống tai họa
Xuống
bậc thềm đi lên của cuộc sống
Từng
giây phút vun đắp tâm thép
Mà
bóng người đi tận đẩu tận đâu
*
Tôi
với lấy linh hồn tôi chìm nghỉm
Bốn
phương trời khúc độc hành tắt lịm
Chập
chùng từng hơi thở thoi thóp
Vẫn
cố tìm cho mình tiếng yêu thuở ban đầu...
NGÔI
NHÀ THANH XUÂN
ngày
ngày tôi gieo một vài ý tưởng vào cánh đồng ký ức
những
ý tưởng chưa hiện hình cứ mặc sức rong chơi
cào
bằng suy niệm của chiêm bao cảm xúc
vẫn
ngỡ mình lạc giữa cổng trời
tôi
vẫn đứng đó mà không dám bước lên
say
giấc ngọt ngào của niềm tin vụn vỡ
có
những khuôn mặt tôi quen hoặc không quen
vốc
cạn không gian và thời gian
tôi
đắm chìm giữa bộn bề suy nghĩ
năm
giác quan chết lặng mà tôi không hề hay biết
lồng
ngực không muốn đập, trái tim chẳng muốn cho đi
giọt
mồ hôi cổ tích mà tôi không biết có vị gì
từng
dòng cảm tưởng bồi lấp khoảng trống trong tôi
cân/đo/đong/đếm
trôi vụt thời trai trẻ
ngôi
nhà thanh xuân không lối về
vén
giấc mơ luồn lách qua vách ngăn luân hồi…
Đà
Nẵng, 2.4.2016
PHAN
NAM
Gửi ý kiến của bạn