Ngồi thiền dưới mái xưa
Ngồi chơi nhìn sương rơi
Thế gian mờ mờ ảo
Thung lũng ngủ trong sương
Ngồi thiền như ngồi chơi
Sương rơi trên mái lá
Sương ướt cánh hoa đào
Thế sự lòng nao nao.
Mai tôi rời chùa trên
Tiếng sương rơi buồn tênh
Ở đây mờ nhân ảnh
Mái xưa chùa không tên.
Một dáng chim bay qua
Nhớ ai nhớ thật xa
Bồ đoàn theo hơi thở
Chim ơi nhắn cùng ta.
Thôi thì thôi nghiệt ngã
Xôn xao cõi ta bà
Ngộ nhân ngộ sinh tử
Ngộ không ngộ còn ta.
Mai tôi rời chùa trên
Cái "tôi" thật đáng ghét
Vì vươn sương ướt vai
Giật mình cho ngày mai
Vì ngày mai phải đến
Tôi cũng phải rời chùa
Chùa Trên ơi để lại
Một mình ta viễn du.
Mai Tôi Rời Chùa Trên.
Bạt ngàn chim mỏi cánh
Sương nặng hạt cành đào
Mai Tôi Rời Chùa Trên.
chân tính hải.
April
10th 16