Tháng Tư
Tháng tư
Người trẻ khóc già
Người già khóc trẻ
Em bé ra đời, khóc
Lý do gì mắt chảy giọt
Lã chã giọt và uể oải hay cuồn cuộn gió mùa
Không phải thiên thanh không lọn gió không miếng
nắng và chẳng một hoàng hôn
Người ta khóc như chào sinh mạng, chúng tôi khóc vì
biết làm gì ngoài tiếng khóc
Bồng đứa trẻ như đưa tang một đứa trẻ
Thức dậy đi, đừng khóc than như thế
Cầu nguyện ích gì khi mi vẫn cam chịu
Câu nguyện đâu phải thói quen đâu phải cưỡng cầu
Mong được lòng Chúa một phép màu, mi đâm Chúa bằng
cái hèn bé nhỏ
Tháng tư rồi lại tháng tư
Người già rồi sẽ chết và người trẻ rồi sẽ già
Ai chết và ai không chết
Ai sống và ai còn biết sống
Đừng sinh tồn và báo rằng tôi sống bằng lẽ đó
Nước mắt không cứu được tương lai
Cứu tương lai, bằng cách nào
Không nước mắt
Không ngọn núi sục sôi đòi thanh toán nhân sinh
Bàn tay mi đó
Tháng tư
Bao giờ tháng tư thôi nỉ non để nắng chan hòa, nắng
tháng tư
Hẻm
Tặng k.
Hẻm
Chật và quắn vỏ
Mặt tường loang những dấu tay
Dấu bàn chân, là dép, giày hoặc chân trần vạm vỡ
Chúng tôi lách mong về nhà
Lối chỉ một người
Người vào người ra, dê trắng và dê đen
Hẻm
Sâu và hun hút chẳng bóng đèn
Họ đi và huých vào nhau
Rồi chửi thề
Rồi nắm đấm
Rồi gia đình không còn công dân gia đình
Dê trắng và dê đen, ai trắng và ai đen
Hẻm
Chẳng đủ để người bắt đôi dung dẻ
Đi hay về cũng chỉ con lộ ngăn ngắn, xoắn vỏ trong khi quá nhiều thân mềm (1)
Qua hẻm, thấy một gia đình
Qua hẻm, thấy một gia đình vạn thành viên
Máu nóng làm sừng dài và nhọn sẵn sàng một thách đấu
Người da trắng hóa da màu nơi bóng tối âu yếm dỗ mặt trời thiếp ngàn thu
Hẻm
Tối
Không đèn
Và nay có đèn
Không ai thấy ai
Đèn là vật thắp sáng
Chứ không sưởi ấm những lồng ngực quên trái tim lười không đánh thức dầu một
tiếng thình con con
Hẻm
Của ta
Ta đi trước
Ta cơ
Và ta
Sâu chật và vỏ ốc
Loa thành chứa chấp kẻ phản bội và hẻm này dung dưỡng những thù địch cận huyết
Hẻm
Vàng rộm, hôi hổi nắng mặt trời
Con đường trước mắt, rộng và thoáng và đi thẳng đi một đoàn người
Ngày mới đây và không ai mong tờ lịch xé
Họ co rúc và đi nối nhau để rồi cọ sừng tranh bộ áo mới (2)
Nằng quá đầy còn người đã quên màu nắng thắm
Dấu bàn chân dẫm lên nhau, thân người xoắn lại và tít mù tít mù, uzumaki (3)
Hẻm
Chật
Sâu
Xoắn
Đèn thắp không nổi ánh sáng
Hôm qua, một giấc mơ và hú vía một giấc mơ
Hôm nay, sừng đối sừng
(1) Động vật
thân mềm, dụng ý về sên mất vỏ
(2) truyện dân gian Đan Mạch “Bộ áo mới của hoàng đế”, tên gọi khác, “hoàng đế
cởi truồng”.
(3) Manga Uzumaki của Junji Ito, viết về một thị trấn bị hủy hoại trong lời
nguyền xoắn ốc.
Người Lính
Kết thúc cuộc chiến, người
lính trở về
Mang những nhức đau
Của đạn
Của da thịt bỏ quên thương
nhớ
Của đứa trẻ mếu lạc ngoài
chiến trường
Của xử nữ góa chồng
Của mẹ già góa con
Của anh em góa anh em
Và của tuổi trẻ góa tương lai
Kết thúc cuộc chiến, người
lính trở về
Nhà đâu
Và đâu là nhà
Đồng chí tôi
Giờ tàn cốt bị bỏ xó dưới
nhát xẻng thời gian
Tên bạn bè chỉ người lính nhớ
Cú lợn báo tử hay đánh chén
những oan hồn uổng tuổi xuân
Đồng chí kia đã quên lý tưởng
Hay vốn chẳng lý tưởng gì
Người lính bắn nhau trong trò
chơi quyền lực
Trò cá ngựa lấy mạng người
làm ngựa làm xí ngầu
Kết thúc cuộc chiến, người
lính có nhà
Có của cải
Có ánh sáng
Có chữ đọc
Có Văn Minh
Và người lính khóc lòa hai
mắt
Khi nghĩ rằng cầm súng để hòa
bình
Nhưng hòa bình đâu cần tiếng
súng
Sao phải săn cánh trắng bồ
câu
Kết thúc cuộc chiến, người
lính đâu
Anh mất tuổi trẻ còn tôi vô
tổ quốc
Đạn trong mình, đau lắm
Viên đạn găm trong một cơ thể
Và đau buốt, hoại tử hai tâm
hồn
Tôi cầm súng và anh cũng cây
súng
Sao phải bắn nhau khi tôi,
anh đều là lính
Trước cuộc chiến, người lính
ôm súng
Không nhà
Sau cuộc chiến, lính tráng
vẫn quân phục
Không nhà
Tìm bát cơm bằng những lốp xe
hỏng, cuốc khách với giụa giàn nước mắt già hơn tuổi già
Trước cuộc chiến, người lính
cầm súng
Trên quê hương
Sau cuộc chiến, người lính
vẫn quân phục
Mất nhà và mất tích trên quê
hương
Viên đạn kẹt làm đau thêm thế
hệ
Máu sục sôi lồng ngực người
da vàng
Đàn chim trắng đưa tang một
hòa bình
Người lính kia, mi là ai
trong cuộc chiến
Địch hay ta hay kẻ dửng dưng
hay tên tòng phạm hay gã ngu đần mù lòa Mehisto là Thiên Chúa
Sau cuộc chiến, người lính
trở về đâu sau cuộc chiến
Nhà lính đâu
Quê hương lính chốn nao
Người lính đánh trận vì tổ
quốc
Súng nhắm quân giặc và đạn
bắn đồng bào
Xác người Việt đổ lên xác
người Việt
Lính sướng không khi bắn gục
mẹ mình
Nước Nam vua Nam ở(1)
Lính đã quên tiền nhân hay đã
gióc tóc tiền nhân như Mẫn Đế(2)
Cú lợn éc tên người lính
Ôi, lính đánh thuê trên trống
đồng
Người lính, anh đánh thuê
không công cho Tổ Quốc
Người lính, anh đánh thuê vì
lý tưởng
Nhưng lý tưởng là gì ngoài
súng và đạn
Này lính, lịch sử chẳng quên
tên ai và chẳng xóa tên ai
Thời gian sẽ trả tên từng
người
Thế gian còn sự thật
Kết thúc cuộc chiến, không,
cuộc chiến đâu đã xong
Ván bài chính trị
Trò chơi quyền lực
Bài toán nhân dân
Con tốt dân tộc
Mạng người bị đốt như vàng mã
tín mê
Cuộc chiến gọi cuộc chiến và
bao lâu để viết chương hòa bình
Nhưng
Hãy tin rằng tương lai
Thế gian cần sự thật
Và
Nhân loại cần công lý
Lính ơi
(1) Nam Quốc sơn Hà
(2) Lê Chiêu Thống.