Đưa tay hái đóa phù dung
Mới hay ngày đã chập chùng hư vô
Nghe dâu bể rụng sông hồ
Hay đời đã mục cành khô thuở nào
Còn trong ngơ ngẩn chiêm bao
Có ai về đợi cõi nào phù du
Mưa buồn thả một lời ru
Bóng tôi ngồi với thiên thu bụi mờ
Khói trầm đau buốt cơn mơ
Người từ cuối gió hái bờ lau thưa
Ngậm ngùi chạm điếng mùa xưa
Trần gian mấy nẻo âm thưa bẽ bàng
Tôi ngồi với nỗi sầu
mang
Nhánh phù dung trắng chiều tan tác buồn
Nghe đời ghềnh thác mưa tuôn
Nghe tôi mùa cũ tình buông rã rời…
Nguyễn Minh
Phúc
Gửi ý kiến của bạn