GÓC PHỐ TÌNH YÊU
1.
bức tường bong tróc mảng cuối cùng
màu rêu góp xanh cho lá
nhắn nhủ mùi hương
lặng lẽ vuốt mái tóc gầy
nắng bay
mưa bay
những chuyến xe vẫn trôi, một cách bình thường
những đồng tiền lẻ trao tay
không có gì đáng nói
quán bún bốc hơi bên này
quán chè mát đượm bên kia
lặng lẽ dâng hiến đời phố
nỗi buồn tỏa lên trang thơ
chiều nay em về bên lối cũ đường xưa
2.
thương, thương biết mấy cho vừa
nụ cười lấm tấm giọt mồ hôi xa
chuyện tình buôn gánh bán bưng
khoảng cách giữa đời thực và trang giấy
chén chè mát lành ruột gan
tô đậu hủ ngào ngạt đôi môi
lặng lẽ trôi
lặng lẽ
lặng
vào nhịp điệu lặp lại ngày tháng
vào lời nói câu chào bâng quơ
ở đó những phận người
ở đó một góc phố
quán quen
rất quen
đến nỗi dăm bảy ngàn tiền lời không còn quan trọng nữa
khép nép chuyện tình thoáng qua
3.
xin trả lại giấc mơ vỉa hè
ngồi bẹp mặt đất
không một điểm dừng chân
ngở ngẩn từng khoảng lặng
những bà, những cô, những mẹ, những người chưa từng gặp
áp đặt giao diện nỗi nhớ
phía trên tầng cao tiếp xúc
tôi nhớ mình đã đi qua đây
kiếm tìm bóng dáng hạnh phúc.
SẾN KHÚC
1.
căn phòng bí rị
bởi những lạc lối bé nhỏ
chân không thèm đi
mắt không thèm nhìn
khát khao cháy bỏng dần thu mình lại
đau nhức thét gào
thừa
thừa
thừa
vết xước lộ rõ hình dạng
nội dung đong đầy khoảng trống
…
có những khái niệm chưa thể giải thích
như siêu trăng đêm nay
rớt xuống lòng bàn tay
ánh sáng ngọn đèn đường che khuất ánh trăng xa…
2.
người đàn bà xé toạc chân mây
bên trong ánh sáng của vầng trăng
vành vạnh chiếu xiên qua bàn tay
giọt giọt giọt
khuấy loãng bầu ngực
gói ghém mái ấm
những đôi mắt lạnh
rong chơi bao cung đường thành phố
bên kia bãi bờ
từng mảnh sương mờ chìm trong gió
hát lên bài ca nghèo khó
hát lên bài ca giàu sang
nay bắt đầu
mai bắt đầu
những giọt sương tinh khiết của đất trời
như mời
như gọi
câu hò rớt giữa kiếp người.
vắt cạn bầu sữa đêm
giọt mưa đọng lại
mùa đông chôn dưới lớp rác thải
vùi dập cánh hoa sữa cuối mùa
3.
phẳng lặng những mảng màu
bóng tối vây kín một nửa
cơn gió thất hứa
quẩn quanh trang sách chưa một lần giở ra
giấc mơ xa
giấc mơ kín
che giấu điệu nhạc câm nín
đĩa trắng hoàn toàn
lấy gì phát bài ca xuân
lấy gì đong đưa nhún nhảy
mái nhà chảy
cột kèo chảy
viên ngói vỡ niềm tin
hạnh phúc cầu xin
những đơn thư khuyến mại.
NHỮNG NGÔI MỘ XẾP HÀNG
giả sử tôi sẽ tháo dỡ tấm bia
được chạm khắc bởi những người sống
sẽ chẳng biết ai là ai
ngoài lớp mặt nạ bị thời gian chôn vùi
tôi đang mơ về sự đáng thương của loài người sau chiếc hộp sọ hóa thạch
trừng trừng nằm lại
trừng trừng đi lên
bỏ mặc ngọn lửa thiêu đốt đồng tiền
người đưa tay vuốt cơn gi ó trở về
hình như ngôi mộ đang xếp hàng
kể về sự sống
đầy dẫy hỗn loạn
một bài thơ đã hóa tro tàn
một cuốn thơ đã hóa tàn tro
có thể người ta sẽ nhầm lẫn
tội ác có thật sự nằm dưới đám cỏ dại thi nhau mọc lên vô tội vạ
giả sử vô số khúc ca
đánh mất trật tự vốn có
nỗi buồn tâm sự cùng hồn ma
bởi vì mộ không còn là ngôi mộ.
PHAN NAM