Trôi cùng sông Hương
Nếu thời gian sinh ra chỉ mỗi tình yêu
thì dòng sông này đêm nay là giang hà
rất thật
tôi và em mải mê trên ngọn trời
dại dột
hồn nhiên bay
trước tất cả những vị thần
Nhưng đôi chân thịt xương đến lúc
phải quay về
khói ta trả cho trời làm sông Ngân
sao ta trả cho trời làm Ngưu Lang - Chức Nữ
những cuộc chia ly đâu dành riêng mặt đất
tháng bảy mưa ngâu, tháng mấy nơi này?
Hoa đăng trên tay em
chút ánh sáng cuối cùng
ngực tôi phập phồng gió lùa câu hát
về thôi
sông Hương khuya rồi
phiến nguyệt đã đầu non.
Dấu phù vân
Ẩn từng ngón tay thon
hừng đông viên gạch đỏ
giấc mơ tôi từ đó
ngấn tích trên tay người
Ngọn lửa reo tiếng cười
tro lặn vào trí nhớ
ngày đi tan vào gió
làm sao tìm dấu chân
Tôi làm đất hồng hoang
chờ mùa xuân đến vỡ
mong manh từng cọng cỏ
hái cho đầy cành sương
Giờ đôi tay hoàng hôn
gom một trời nắng úa
chưa đốt mà tôi khói
đuổi theo chiều mênh mông.
N N T