Theo dấu ca dao *
"Thương em anh cũng muốn theo
Sợ truông Khe cả, sợ đèo Tùm Lum
- ca dao Bình Thuận
Tới đây muốn ở
ấy là chuyện của ngày xưa
em và anh thuở còn chưa giọt hồng
thế mà đá xếp chập chồng
để cầu Khe Cả thong dong bước chiều
em về cho anh về theo
đã truông mất dấu, đã đèo hương bay
vó câu Đồi Sứ-Bàu Mai
ngất ngư thổ mộ u hoài sử thi
động vàng tím nụ từ bi
cứu khổ cứu nạn nhu mì nhành dương
chồm chồm Đá Nhảy phơi sương
còn đau bờ bãi dặm trường người xưa
Hòn Dù không che nổi mưa
làm sao chắn được gió lùa tim anh?
thì đây cát trắng dừa xanh
võng đưa nhịp sóng ru gành nôn nao
đâu người Xóm Biển, Xóm Câu
đèn pha Mũi Điện dãi dầu trăm năm
Động Chùa nguyên dáng cù nằm
Hòn Lang chừng đã cựa mầm giêng hai
tới đây muốn ở lại đây ...
*Những chữ hoa trong bài là địa danh (xưa & nay) vùng đất ven biển Tân Thành, Hàm Thuận Nam, Bình Thuận.
Lá rụng…
quê
ngày rát mặt cát bay
mà hương hoa sến phả đầy ngực đêm
sao trời sao chẳng treo lên
mà giăng mắc giữa nhớ quên chốn này?
ớt dầm sống mũi cay cay
tàn nhang cong dấu hỏi: ngày bỏ quê?
giờ con chiếc lá rớt về
chín cây chuối rụng sầu tê tái trời
buộc chì hai tiếng Mẹ ơi!
buồn neo đáy ngực những lời vô thanh
gióng mây đứt mối đã đành
chiếc đòn gánh gỗ... sao thành rêu xưa?
đâu ngày gánh nắng gánh mưa
ruộng bưng hì hụp gánh mùa liêu xiêu...?
lục giùm tôi những chắt chiu
gầy trơ dáng mẹ mỗi chiều rạ rơm
lục giùm tôi những thảo thơm
vàng bông hoa điệp mẹ đơm cúng rằm
lục giùm điệu hát xa xăm
võng mấu chị nằm, kẽo kẹt đưa tôi
cơm khoai cạy dưới đáy nồi
vách thưa mái dột mẹ ngồi ru mưa.
Tiếng đêm
con chim ấp muỗi nhặt thưa
tiếng lòng thức gõ dỗ vừa giấc em
hoa cau rắc gạo bên thềm
tàu khuya rụng xuống dềnh lên tiếng gà
u ...u... điệu rúc tù và
em mơ ngoan nhé, má ba dậy rồi
u...u u...úc bé ơi
bao giờ chiếc hái gặt hồi thôi cong?
trời chưa chuyển dạ mưa dông
ba má hết đồng gần lại đồng xa
chờ đong đếm tiếng tù và
gom lênh láng nắng, nhặt là đà sương
góp luôn chút gió vô thường
phơi phong, giã, sảy nấu buồn thành vui
dẻo thơm chợt ấm hong nồi
chiều lam khói bếp tiếng cười râm ran.
Trái đồng dao
phải em múc ánh chiều tàn
tưới giàn hoa mướp, trổ vàng ngẩn ngơ
tôi thầm ủ nắng câu thơ
đâu hay xanh vỏ mà chưa đỏ lòng
đành cậy em thắp môi hồng
thổi bùng câu hát vào mông muội rừng
câu sáu em thả rưng rưng
câu tám tôi nối lừng khừng, lạ chưa!
xa rừng quên trái trâm chua
trái xay, trái viết...lại thua em rồi
nặng lòng chua ngọt trái gùi
nghĩ thương trái nhãn mồ côi bìa giồng
câu lục tôi chạy lòng vòng
tội nghiệp câu bát em không chốn về
trái sim tím rịm câu thề
trái nổ trắng ngợp chiều quê gọi cò
trái mây nghèn nghẹn câu hò
trái bần rụng thức con đò ngủ mơ
mình đi tìm lửa cho thơ
là đây trái thị xưa giờ đỏ tươi
là em nghiêng nửa môi cười
thắp tôi bừng một khoảng trời đồng dao
khoảng trời trong vẻo trong veo
con trâu nghé ngọ con diều nó bay
lên rừng ta hái trái cây
xuống mương khuấy nước giỡn bầy cá bơi…
***
thôi em!
một vái giữa trời
mốt mai ai có lạc lời quê hương
thì xin rẽ lá cội nguồn
suối ca dao cũ còn tuôn miệt mài.
Ốc mượn hồn
Có một loài tôm khẳng định mình trong vỏ ốc
một loài ốc dạo bãi chiều trên những bước chân tôm.
Em vỏ ốc ngủ vùi đêm cát mặn
anh trụi trần giạt nổi cuộc phiêu sinh
đêm hóa vào nhau
từng cuộn sóng xao gành
trăng tĩnh tại
xôn xang bờ bãi mọc.
Tôm kí cư
Ốc mượn hồn
chỉ một!
chung một mái nhà
ai ở đậu ai đâu?
ai mượn hồn
ai nỡ mượn hồn nhau?
như sóng-nước, mây-trời
ta chỉ một!
Biển gởi vào ta
những mặn mòi, xa xót
ta mượn biển trời
bèo bọt
để trăm năm.
Bông hồng cho mẹ
Ta đâu còn mẹ để mừng
Tháng Ba Ngày Tám rưng rưng đóa hồng
Em là mẹ của các con
con là mẹ lũ cháu ngoan của bà
Thôi thì…
Ngày Tám Tháng Ba
bông hồng tặng Mẹ
cả nhà vui chung.
nguyễn huỳnh sa
Bình Thuận - Tháng 03/2017