* TRẦN DZẠ LỮ
Hôn Đền
Hôn em những nụ hôn đền
Cho dù sỏi đá cũng mềm lòng thôi!
Giang hồ xếp cánh làm vui
Anh thôi lang bạt vì người yêu thương…
Hôn em ở cuối con đường
Trời xiêu, đất xế… không buông bao giờ!
Môi em đã hóa thành thơ
Để thi nhân gá mong chờ vào tim
Nửa khuya điện tắt, không đèn
Mắt anh vẫn sáng qua miền tương tư
Hôn em trăm nụ đến khờ
Vẫn chưa đã thuở môi chờ môi nhau…
Tình yêu quả rất nhiệm màu
Suối khô, hồ cạn vẫn đau đáu tìm…
Hôn em chiều ngã, đêm nghiêng
Sóng xô bờ giạt vẫn ghiền… không thôi!
*NGUYỄN MINH PHÚC
còn đây chút Huế
gửi Th
rồi em cũng bỏ theo chồng
nghe buồn con nước ngập dòng Hương Giang
bóng Trường Tiền đổ đò ngang
tôi ngồi ngơ ngác chiều vàng bến sông
đò qua An Cựu ngược dòng
em đi còn lại mênh mông tình sầu
thương chiều Đập Đá mưa mau
chút gì man mác chìm sâu đáy lòng
hỏi giờ Huế có buồn không
em xưa môi thắm má hồng giờ mô?
mà sao tôi cứ đợi chờ
chuông trôi Thiên Mụ núi mờ Kim Long
Huế ơi còn lại tấm lòng
tôi trao cho Huế long đong ngày về
có người chiều tím sông mê
đợi ai không biết
mà nghe nặng sầu...
huế, tháng 3/ 2017
* HIỂN THÀNH
Buồn Bã
Nợ áo cơm làm xác thân đứt rời
Ngã xuống đời gác tay nghe buồn bã
Ngỡ bước sâu ngang trời mùa thu đã
Cho tíu tít trên cành thay tiếng ve
Hãy khoác bộ trái khuấy tìm lối về
Để nơi này yên mình tôi lặng ngắm
Ánh trăng của muôn đời trong đăm đắm
Có buồn không khi tôi thấy vết trầy
Vậy đừng hờn khi khói mù vương mây
Cột khói tỏa đi trăm phương nghìn hướng
Ỡm ờ đời như ong say buớm lượn
Tựu về nơi nghiệt ngã trên đầu tằm...
Trăng không hay, cũng được, tôi về thăm
Tôi đủ hiểu ngàn năm không với tới
Hãy sống vui thỏa niềm, riêng tôi đợi
Có ai trói buộc lòng mà vui không...