ĐỒI CỎ HỒNG
Về Đà Lạt đầu đông
Hoàng hôn say cỏ hồng
Bình yên và thơ mộng
Ngập tràn đôi mắt trong
Phơn phớt má ánh hồng
Ráng chiều hay màu cỏ?
Thẹn thùng nên bừng đỏ
Má lúm đồng tiền duyên.
Chiếc răng khểnh chao nghiêng
Tóc mây theo làn gió
Tình hồng theo màu cỏ
Hoà nhịp đập đôi tim...
Xa lâu, nay về tìm
Lối tình ngày thân ái
Đồi cỏ hồng xa ngái
Lục ký ức tìm thương
Sợi nắng nào vấn vương
Trên tóc bồng chiều ấy
Hoàng hôn nào khơi dậy
Hồng vào cả giấc mơ...
Đồi cỏ đẹp như thơ
Một mình riêng niềm nhớ
Chuyện ngày xưa dang dở
Nhưng hồng mãi nơi tim.
MÙA HẠ
Mùa hạ về đầy nắng
Trải sóng sánh sông quê
Bằng lăng tím lối về
Đan xen màu phượng thắm
Mùa hạ tràn say đắm
Sắc đỏ múa ngàn mây
Khúc nhạc ve đâu đây
Tuổi học trò trỗi dậy
Mùa hạ thương biết mấy
Ta về lại trường xưa
Trời tung đám hoa mưa
Nghiêng cung đàn xao xuyến
Mùa hạ xưa quyến luyến
Năm cuối cấp chia tay
Lưu bút cũ vẫn say
Cả một thời áo trắng
Mùa hạ này chợt vắng
Giòn tan tiếng ai cười
Bâng khuâng nhớ một người
Lặng nhìn ta ngày ấy...
Gửi ý kiến của bạn