*LÊ KIM THƯỢNG
“Ngày - Tình - Yêu” 1 - 2 - 3
1.
Những ngày hai đứa thơ ngây
Trời xanh, xanh ngắt... bay bay cánh diều
Một trời thương... Một trời yêu...
Sớm Xuân hò hẹn... Thu chiều rong chơi
Tôi - Em nửa bước không rời
Tan trong nhau cả một thời tuổi thơ
Cát bồi bến mộng, bờ mơ
Ngày vui lấp lánh, đêm chờ chênh chông...
2.
Màu Sen tươi thắm môi hồng
Mắt huyền xa vắng, mênh mông đất trời
Tay che, khúc khích tiếng cười
Chút hờn, chút giận... cho người xót xa
Tóc thề, da phấn, mặt hoa
Nắng rơi bầu ngực nõn nà, tươi nguyên
“Ba thương, má lúm đồng tiền...”
Câu Ca Dao cũ qua miền Xuân xanh
Tơ tình buộc chặt em anh
Tình đầu vừa chớm, đã thành tình si
Vòng tay ôm dáng Xuân thì
Say say hương tóc... ngày đi bềnh bồng
Ngủ đi em... ngủ giấc nồng
Ngủ đi em... giữa mênh mông Xuân về
Ngủ đi, cho chín cơn mê
Ngủ cho quên hết lối về xa xăm...
Nụ hôn rơi mắt lá răm
Cầu mong tình mãi trăm năm đậm đà
Hỏi lòng, sao lắm thiết tha
Hay là kiếp trước... đã là của nhau?
“Thương nhau, cởi áo cho nhau”
Áo xiêm ngày ấy... “qua cầu gió bay”...
3.
Cám ơn em đã đắm say
Cám ơn tình đã cao bay phai màu
Tiễn em về chốn sang giàu
“Được mùa lúa, úa mùa cau”... đau lòng
Thuyền tình rẽ ngã ba sông
“Thia lia quen chậu, vợ chồng...”... đôi nơi
Tiễn em về ở với người
Lòng buồn chát đắng... môi cười mà đau
Hiên đời, thánh thót giọt Ngâu
Giọt thương, giọt nhớ, giọt sầu... lệ tuôn
Thuyền em theo nước lên nguồn
Tôi theo con nước, buồn buồn ra khơi
Tôi - Em xuôi ngược dòng đời
Xa câu thề hẹn... nghẹn lời Phu - Thê
Em xa ngàn dặm sơn khê
“Ngày - Tình - Yêu” có nghĩ về... người xưa?
Đêm dài... dài lắm đêm mưa
Bóng người đơn lẻ, song thưa... cỗi già
Em bây giờ... vợ người ta
Trong mơ... em vẫn nguyên là... của anh?...
Nha Trang, tháng 02. 2018
*TRẦN THỊ HIẾU THẢO
Nhị Xuân
Nhị thắm xuân tươi gió đã về.
Bên hàng dâm bụt vẽ đường quê.
Áo ai phất phơ màu tím nhạt
Mới biết kỳ hương lạ lắm ghê…
Son sắt làm sao ý nhị chàng
Bàn tay thánh thoát được trời ban
Nàng đi cởi mộng… tìm mây trắng.
Ngước mắt nhìn quanh xuân ghé làng…?
Ngọn cỏ vui mừng nối chân xanh
Niềm vui tiếp ứng nối thị thành.
Vườn rộng hân hoan bao tia nắng
Anh dựng thành trì trong mắt anh.
Mùa xuân tiên nữ em tiên nữ
Sương có khác gì sương cất giữ:
Vai em anh tựa tình kiên cố…
Chắn cả mùa hoa… chẳng giã từ…
*NGUYỄN MINH PHÚC
tôi nghe khẽ tiếng em và mùa xuân
theo tình từ thuở giêng hai
mùa xuân còn vướng tóc ai bên trời
ru nồng nàn bóng mây trôi
bâng khuâng chút nắng phớt môi em hồng
tình tôi ngày đó thơm nồng
mây mang hoa nở gió lồng hương đêm
hoa cau rụng trắng ngoài thềm
gió trao lời nhớ mưa mềm vai ngoan
tình em buổi ấy thênh thang
hoa trao sắc thắm mây ngàn đợi trăng
chút tình buổi gió sương giăng
nghe trong hơi thở bồng bềnh lời yêu
mong manh sương khói dặt dìu
tay ai níu bóng ngỡ chiều dần xa
lâng lâng trời đất giao hòa
tôi nghe khẽ tiếng em và mùa xuân…
*TRẦN THOẠI NGUYÊN
Quán Khách Buồn Đêm Mưa
Đêm say tiếng hát em buồn
Mưa xuyên mái dạ nghe hồn hoang vu
Về đâu chiếc lá vàng thu
Một đời phiêu lãng khúc ru tình buồn!
*CHÂN TÍNH HẢI
Giấc Mơ Bay.
Dễ gì có được vần thơ
Phải trau phải chuốt phải nhờ dáng ai
Gió lùa sợi tóc bờ vai
Giọt mưa cúi xuống nâng lời thơ bay
Hôm qua có giấc chiêm bao
Người ta đã xoá công lao phũ phàng.
Lời thơ vắt tự tấm lòng
Trái tim chảy máu mới hòng có nhau
Đong đưa một nụ hoa cau
Hương lừng thơm ngát ngõ sau tâm hồn.
Hương Trinh Nguyên vẹn ai ơi
Nỡ nào giọt đắng chơi vơi nửa vời
Cám ơn Em cám ơn đời
Dù cho ngắn ngủi tuyệt vời giấc mơ
Xoá bao nhiêu cũng còn đầy
Còn trong tâm thức đủ đày đoạ nhau
Kiếp nay thẳng tắp kiếp sau
Giọt thơ giọt nắng giọt sầu giọt thương
Xoá đi Em hỡi Em thương
Tiếng ru anh hát ngàn phương gió về
Vì ai ai hiểu ai ơi?
Tóc ghim lá chín vần thơ để đời
Đêm qua mưa nhẹ hạt rơi
Tiếng ai trở gót vàng rơi mấy tờ.
*THƠ TRẦN DZẠ LỮ
Giật Mình...
Có những mùa xuân đi qua rất vội
Nhưng mắt xuân thì ở lại lâu dài
Đêm giật mình, ngộ ra thời nông nổi
Yêu một người...để cõng nhớ hai vai...