*NHẬT VI
Chiều mưa dầm đứng lại
Nơi gót chân từng qua
Ngỡ mười phương khách lạ
Rẽ lối bước về nhà
—
Một sớm kia đứng giữa trời ngơ ngác
Tựa bao lần chén tạc
Vác men say
Đường nay mai những khúc quanh lừng lẫy
Giấu sau mình từng bước dạt nửa chân mây
—
Ở đời có những bất ngờ
Lật tung bao kẻ thờ ơ như mình
May sao những sớm yên bình
Dỗ lòng đời mấy chuyên chinh cũng đừng
Bên lề mắt dõi dửng dưng
Bước vào nhập cuộc đau chơi với người
—
Em ơi
Dẫu mưa thôi xối nước trầy sông
Chớ bận lòng kẻ đếm người đong
Cỏ xanh ngược dòng cành hồng phải lối
Từ căn gác tối vọng lời trăm năm
—
Đêm lặng
Tiếng ngáy sọc rằn
Trăng dỗi sao
—
Tiếng kèn trưa đẩy đưa lời gió
Ngày rất xanh ngày tròn thật lành
Môi chở lời hơi thở gánh
Trĩu vai chiều lồng nhánh tóc trêu em
*VÂN TRÌNH
Nếu Có Ghen
Nếu còn chút nắng cho nhau
Và chăng nếu có ba đào ghen tuông
Hãy ghen tuông với mưa nguồn
Chất con suối nhỏ rộng đường bao la
Tuôn về biển lớn vị tha
Lau mồ hôi mặn hát ca tháng ngày
Đừng ghen ao nhỏ tù đày
Bởi nơi váng vất đọng đầy vu vơ
Tâm hồn rỗng tuếch trưa hờ
Không vươn nỗi một sóng thơ dạt dào.
Vân Trình