bầy quạ hú kên kên
quang quác bên xác người
chim bồ câu nép bóng
còn đó một mái rơm
những cọc gãy muộn phiền.
ngoài kia biển dậy sóng
trời sa mặt tối om
*
em còn nhớ không em
đời chát chua mấy nỗi
con đường đứng chênh vênh
thánh đường. ôi tội lỗi!
mái chùa như mái đình
cuộc đời ra muôn lối
lối nào lối của mây?
*
bơ vơ trên chiếc cọc
chim ó rũ cánh sầu
xác người rữa tanh hôi
có còn là miếng mồi?
miếng đỉnh chung danh lợi
còn không hỡi con người?
*
có bao giờ qua chợ
em nhặt mẩu bánh rơi
biết không, khi chạy giặc,
đã cứu một mảnh đời?
*
có bao giờ qua phố
hạt muối hạt đường rơi
đừng dẫm lên kẻo tội
xót xa một kiếp người.
Gửi ý kiến của bạn