BÙI MINH VŨ
Khúc lãng du cho em
Một lần dưới vầng trăng thủy tinh
Anh choàng vào cổ em nụ hôn
Ngoài kia xuân rạo rực
Em lớn hơn hôm qua
Một lần ngoài rừng cây thủy tinh
Em lắc vòng bằng bài thơ hương thơm
Lần đầu tiên anh cười
Như thằng điên trong đêm tối
Một lần mưa thủy tinh tràn ngập
Em ngời sáng nguyên âm đôi
Nhập vào phụ âm đời anh
Tia sáng chói
Thời gian thủy tinh, không gian thủy tinh
Em thủy tinh
Nhộn nhịp hơn
Trong suốt như nước.
NGUYỄN AN BÌNH
Lên Núi Phụng Hoàng
Lên Phụng Hoàng ngắm mây trắng
Núi cao xóa dấu bụi trần
Đời người mấy lần hạnh ngộ
Đất trời đá cũng vô ngôn.
Chim kêu trên tàng kinh các
Bàng hoàng hồi đại hồng chung
Trong lòng khắc bao kinh kệ
Hương thiền lắng đọng tâm dung.
Bước chân ai qua rừng trúc
Thong dong bóng lá u trầm
Mây che ngang đầu Voi Phục
Bốn mùa soi bóng Tuyền Lâm.
Mái cong vươn mình cao vút
Trầm tư dưới cội bồ đề
Thả hồn vào nơi phật tích
Bình yên tìm chốn đi về.
Bạt ngàn thông reo xanh biếc
Ai người dạo núi cùng ta
Mênh mông đất trời cố xứ
Tìm đâu sợi khói quê nhà?
Thiền viện Trúc Lâm Phụng Hoàng 25/5/2018
TRẦN HOÀNG VY
Thu Non...
lá chếnh choáng chạm thu gọi gió
mùa gây men,
sắc biếc phai vàng.
em lũ lượt như là cánh bướm
sáng thu non về cội cây ngàn...
thu non nõn mới vừa phai phai biếc
mới dậy men lớt phớt tơ vàng
nắng như nắng mới nhìn bối rối
mùa thu non thẹn chạm lá hoang mang?
mai thức giấc vùi tiếng ve vào đất
tóc xanh dài níu ngọn gió thu sang
và nghe chớm tiếng lá rơi thật khẽ
môi thu non ngòn ngọt lá thu vàng.
thu đang non nghĩa là còn... đang chát
cái vị chua me dốt vẫn trên cành
ta sẽ đợi... dâng mùa thu chín
lá bây giờ thiêm thiếp ngủ mơ xanh...