*NGUYỄN THỊ BÍCH THOA
Khẽ khàng ta nỗi nhớ chắt chiu, dày
Ta đứng hát một chiều mưa không đến
Trăng chưa qua và nắng cũng vừa tàn
Em cúi nhặt một cành hoa vừa rụng
Nơi tình ta nhờ gió gởi hiên nàng
Ta đứng hát như mây ngàn nhớ núi
Biển khơi kia tự thuở đã yêu bờ
Suối róc rách rừng khuya lời tình tự
Và mắt nàng, do dự, lệ hoen mi
Tiếng hát nào tiển mỗi nhịp tim si
Đêm quạnh quẽ lần tay tìm hơi ấm
Chiếc lá rơi giữa mênh mông rừng thẳm
Khẽ khàng ta nỗi nhớ chắt chiu, dày
...
Ta đứng hát tặng em của hôm nay
Của hôm kia ngày sau và mãi mãi
Của chính ta từng nhịp tim đập lại
Đang hồi sinh năm tháng ngủ quên, đời!
Bích Thoa
*NGUYỄN AN BÌNH
THƠ TÌNH TRÊN CÁNH PHƯỢNG
Anh viết thơ tình lên cánh phượng
Gởi người xanh màu lá tương tư
Gió đã cuốn đi về muôn hướng
Đâu biết mai kia đã biệt mù.
Qua bao mùa hạ thay nắng mới
Áo trắng em vàng áo lụa phơi?
Nước vẫn muôn đời trôi biệt xứ
Biết em còn nhớ mắt môi người.
Đâu tuổi thanh xuân em bỏ lại
Ta tìm đã khuất mấy nẻo hoa
Chợt nhớ con đường quen thưở ấy
Đỏ một trời hoa tán phượng già.
Tháng sáu trời mưa – mưa tháng sáu
Quên thời thơ dại tuổi mười lăm
Chắt chiu giữ mãi mùi me ngọt
Ríu rít chim gù một góc sân.
Anh viết thơ tình lên cánh phượng
Hỏi lòng tình nhỏ đã phai chưa
Hỏi người tóc mượt xanh màu nhớ
Hay đã úa tàn trong nắng mưa?
26/6/2018