I.
Nơi rất xa quê nhà chớm tối
Sầu man man nhiều hơn mưa rơi
Trái đất quay bao vòng mặt trời
Là bao Xuân tình xứ tuyết sương đời.
Tình chia tay mang theo là hành trang
Lòng mùa Đông mịt mờ Thu chưa sang
Đời lưu vong xui nên tình lưu vong
Còn lệ đâu ươm đắp những điêu tàn.
II.
Tôi chúc bình an khi thuyền rời xa bến
Sóng gió ơi tấu khúc dịu dàng lên
Đưa chuyến chia ly đi tìm định mệnh
Trái tim lênh đênh về đất hứa tầm duyên.
(Như Papillon tù oan nơi đảo hoang)
(Như dân Nam hốt nhiên đời tị nạn)
Huyết thống đã quen thăng trầm ly tán
Sài Gòn nơi Cali rôm rả pháo Xuân vang.
Tung tăng bé thơ áo dài đón Tết
Hồn nhiên tương lai - truyền thuyết Rồng Tiên
Pháo đỏ tân niên - xanh huyền thoại biển
Thế giới Tự Do xướng danh người vượt biên.
Ta hỏi những người trôi dạt phong trần
Những viên gạch lót đường xây lại Việt Nam
Hỏi đêm Ba Mươi giấc mơ còn đáo hạn
Hỏi Mẹ Phương Nam còn trắng lệ hồng nhan.
III.
Hoa đào trắng hồng - máu hồng xương trắng
Hoá thành Chim từ huyền sử Lạc Hồng
Hy vọng vàng mai - tuyệt vọng vàng rừng
Tháng Bảy nghĩa trang tràn hoa khói hương.
Khẩu khí già theo một thời vang bóng
Tuổi thanh niên chim Lạc bay ngàn phương
Bìm bịp kêu non nước lớn hay ròng?
Kìa hảo hán chìm trong men rượu mộng.
Hoa Đào ơi nương nương đừng khóc nữa
Lả tả rơi bông lệ trắng ngất sơn hà
Đời nay đâu còn hùng khí những Kinh Kha
Bàn tay thép bọc nhung luôn máu đỏ.
Đào nương ơi thơ đốt thay vàng mã
Gởi về nơi “xứ động vật”* trầm kha
Ngắm hoa rơi như lệ trắng tuôn sa
Nơi đất khách thiên di chim Lạc-Việt.
Lê Giang Trần
Gửi ý kiến của bạn