*NHẬT QUANG
Nỗi Đau Muộn Màng
Lá vàng
Gió cuốn xa bay
Thu rơi ngả bóng
Lắt lay lối chiều
Xanh rêu phủ dấu chân xiêu
Sầu riêng trăn trở
Bao điều…khát mong
Ta ngồi
Tựa vách thinh không
Nghe mùa trăng úa
Mênh mông…cõi mình
Tim đau se thắt mộng tình
Ấp ôm mùa nhớ, bóng hình
Dỗ…quên
Phố khuya
Lạc bước sương đêm
Nghe da diết nỗi buồn
Hiên gió lùa
Đêm côi, trăng khuyết
Mấy mùa?
Cô miên ảo mộng…thêu thùa
Dối gian
Trớ trêu phận số dở dang
Khóc, cười
Duyên kiếp đa mang
Trĩu sầu
Em, ta khắc khoải niềm đau
Hỏi trời
Mai có kiếp sau chung đường?
*LÊ KIM THƯỢNG
Cát Tường
Những ngày hò hẹn đón đưa
Cho dài nỗi nhớ... cho thừa đợi trông
Bay bay tà áo bên sông
Gió đưa sóng cỏ, bóng hồng phiêu phiêu
Trời xanh bay bổng cánh diều
Bóng em thấp thoáng... cho chiều tỉnh say
Thơ tình tôi thả gió bay
Để bên ấy biết bên này... tình si...
Đò qua chở dáng xuân thì
Để cho bến nhớ tương tri nước nguồn
Em tôi cười nói luôn luôn
Chuyện vui đến cả chuyện buồn... cũng duyên
Nhẹ nhàng giọng nói ngoan hiền
Buồn vui kể chuyện hồn nhiên bên người
Áo dài khoe dáng xinh tươi
Cười chưa hết nụ... nụ cười trinh non
Má hồng như thể tô son
Mặt hoa, da phấn, tươi giòn đôi mươi
Nụ hôn rơi giữa nụ cười
Hương tình ngọt lịm cho người vấn vương
Thơm mùi tóc Dạ Lan Hương
Môi hoa tươi sắc Cát Tường đỏ au
Hẹn thề trọn kiếp mai sau
Dẫu thêm kiếp nữa... với nhau vĩnh hằng...