*Lê Kim Thượng
Rạ Rơm
Người về, ngồi chiếc đò ngang
Qua sông thả hết gian nan, phiêu bồng
Chiều nghiêng đổ nắng qua sông
Ánh vàng lấp loáng, mênh mông sóng triều
Người về tìm chút hương yêu
Bên bờ sông cũ, nắng chiều nhẹ buông
Nước xuôi, nước có nhớ nguồn
Trôi theo dòng nước nụ buồn lặng trôi...
Chiều hoang loang tím lên đồi
Trăng đêm khẽ đến, mây trời về đâu?
Chùa quê trầm mặc đêm thâu
Trăng lồng bóng Hạc, Long chầu... tịch liêu
Hương trầm Bái Điện phiêu phiêu
Chung Lầu thả tiếng tiêu diêu bềnh bồng...
Bếp nghèo sưởi ấm đêm Đông
Nửa khuya gió Bấc lạnh lòng nhớ nhung
Gió lùa mái lá rung rung
Đèn chong hiu hắt, mông lung vô thường
Ấm nồng vách đất ủ hương
Cửa Sài trăng xế, thân thương gió luồng...
*Biển Cát
Mùa xuân nắng đổ
Thôi thì gửi nắng cho người
Tia vàng lay lắt, giọt rười rượi chao
Đầy tay màu nắng hanh hao
Hong cho ấm những cơn đau bùi ngùi.
Nơi này chỉ có nắng thôi
Còn bao yêu dấu đã trôi theo người
Từ khi người bỏ cuộc chơi
Có con sáo nhỏ hót lời chia xa.
Nắng từ dạo ấy nhạt nhòa
Nỗi buồn trải suốt bao la tháng ngày
Mai vàng mấy độ lắt lay
Chỉ gió vờn thả hoa bay lững lờ.
Mùa xuân tôi đứng ngẩn ngơ
Vu vơ hát mãi một câu mong chờ
Vươn dài chiếc bóng thẫn thờ
Ngậm ngùi nắng đổ chơ vơ bên thềm.
Gửi ý kiến của bạn