*Trần Đức Tín
Cafe chất Sài Gòn
những đường phố đan tay nhau
bằng góc quán
thẻ căn cước xanh đỏ
từ mọi miền đất nước
dồn vào ly cafe
Sài Gòn
nhộn nhịp quá phải không anh
chuyện tuyến đầu tổ quốc ầm ào thác đổ
miền sơn cước ẩn mình trong thớ gỗ lắc lư gửi lòng theo điệu múa cồng chiêng
em mang nắng tháng giêng vùng Cửu Long đồng vàng đất mặn
gieo lên góc phố sáng nay
tôi ở Sài Gòn nghe nhũng ướt bàn tay
chòm hoa tím trao em nghiêng cả ngày biêng biếc
anh chưa đi sao nghe lòng đã đến
em mang ba miền hò hẹn anh cuối góc quán quen.
Sài Gòn, 03/2019
*Vũ Thị Tuyết Nhung
Vọng hồn giếng xưa
Em về với những chao nghiêng
Đêm nao trăng có chèo thuyền nữa không
Em về với những mênh mông
Sân đình giếng nước còn không những ngày
Khẽ khàng cơn gió nhẹ bay
Nền sân giếng cũ đọng đầy lá xưa
Một thời ai đợi bóng trưa
Đợi ai đến giặt để đưa nỗi niềm
Một thời áp nhớ vào tim
Men theo bóng cũ đi tìm giếng xưa
Trải qua bao kiếp gió mưa
Người xưa đã trở đò xưa đi rồi
Trăng non chếch một vách trời
Trên cây đa cũ một lời nỉ non
Rằng từ lâu đã không còn
Nền rêu đợi vía giếng non xanh ngày
Mặt trời không uống mà say
Cây vô tri cũng nhớ ngày còn trăng
Hỡi người xưa của tháng năm
Nền xưa dấu cũ rêu phong còn chờ
*Biển Cát
Gọi mùa xưa cũ
Chờ ai về giữa mênh mông
Tháng tư một đóa phượng hồng mong manh
Treo trên sợi nhớ long lanh
Thả chùm dĩ vãng vào xanh màu trời.
Bâng khuâng đôi mắt trông vời
Lá rơi lắc rắc bời bời như mưa
Bàn tay góp những nhặt thưa
Ôm lòng chao chát ngỡ chưa qua mùa.
Còn nghe từng ngọn gió lùa
Vương trên sợi tóc ai đùa xôn xao
Áo người trắng đến chênh chao
Ngàn sau còn dấy nỗi đau ngậm ngùi.
Loang vào hạ những bồi hồi
Hàng cây ngăn ngắt chảy trôi nắng vàng
Một màu phượng thắm mênh mang
Chùn chân buốt tiếng ve ran rã rời.
Chờ ai trên đỉnh sầu phôi
Chiều hoang hoải gió dạt lời phù vân
Nhớ gì phượng thắp lưng chừng
Gọi mùa xưa cũ mịt mùng âm hao.
Gửi ý kiến của bạn