*Nguyên Lạc
Tháng Tư Vĩnh Biệt Một Thời!
Tháng tư. hè ấy một thời
Áo dài. phượng đỏ. son môi
Dao cau mắt người cứa ngọt
Hồn tên lãng tử. tiêu đời!
Tháng tư. ngày ấy một thời
Phố quen. mưa nặng hạt rơi
Lối về. mưa giăng. ngăn lối
Hương trầm. ngon ngọt môi người
Tháng tư. đêm ấy một thời
Mưa ngoài. tí tách reo vui
Tình trong. nồng nàn dâng hiến
Ngất ngây. run điếng thân người
Tháng Tư. ngày đó lâu rồi
Trời bày cuộc thế. trêu ngươi
Rưng rưng quy hàng. tháo giáp
Nhìn nhau. ngơ ngác. than trời!
Mười năm từ đó. một đời
Nhục nhằn. thống hận. ai ơi!
Người từ "trại" sâu rừng thẳm
Tìm về phố cũ. một thời...
Chỉ tôi. đường xưa. mưa rơi?
Chỉ tôi. chốn. ngọt môi người?
Ngất ngây. hai thân run điếng
Tình kia nhớ mãi. trọn đời!
Tháng Tư. thay đổi lòng người!
Đường xưa. lạ lẫm. xa xôi!
Phố xưa. giờ sao hụt hẫng
Quen xưa. héo úa nụ cười!
Tháng Tư. mất dấu người rồi!
Phuơng nao tìm kiếm. người ơi?!
Trường xưa. phượng già trơ dạng
Còng lưng. héo hắt hoa rơi!
Tháng Tư. vĩnh biệt một thời!
Một thời. mộng ước lên ngôi
Một thời. môi hồng. mắt biếc
Thanh xuân. thắm thiết tình người
Tháng Tư mất dấu một thời!
Một thời. rạng rỡ môi cười
Thế bằng dối gian. thâm độc
Ngụy ngôn giai cấp. hại người
Tháng Tư. oan nghiệt một thời!
Một thời. thù hận lên ngôi
Một thời. phân chia ta địch
Tháng Tư. đánh mất con người!
Tháng Tư. vĩnh biệt một thời!
Tháng Tư. vĩnh biệt tình tôi!
*NP Phn
hiên nhà vắng mẹ
vấp ngọn gió bấc đầu đông
nên con chậm về với mẹ
để mẹ phải chờ đến thắt ruột gan
là lỗi của con
cơi trầu nằm im bên hiên nhà thiếu nắng
cây cau gầy đổ bóng xuống giậu thưa
chạm vào tiếng kẽo kẹt võng đưa
nên con chùng bước
suốt một đời
con vẫn chưa đi hết lời ru
gió thổi từng cơn trên cánh đồng tháng chạp
lắt lay đồng bãi
chiếc áo tơi không ôm hết phận người
đêm đêm giăng bẫy vụ mùa
mẹ nhận về tiếng thầm thì của đất
những giấc mơ vỡ ra
dưới bầu trời hỏa châu rực sáng
nơi góc nhà
bên ngọn đèn dầu leo lét
mẹ ngồi thẫn thờ
đếm những bước chân ngày mai sẽ đi
hôm nay con về
ngồi bên hiên nhà đã bao lâu vắng mẹ
cây cau gầy đã xác xơ
bờ giậu đã xiêu
cánh đồng xưa
trên đầu chỉ còn mây trắng
vạt nắng cuối chiều
cũng đã bỏ đi
*Trần Hoàng Vy
Tôi Chào Tôi
Tôi chào tôi giữa xứ người
Trời xanh, mây trắng, xuân ngời vô thanh
Chào tôi, chào chị, chào anh
Hello, hi, good... tóc xanh, tóc vàng!
Chào homeless, gã lang thang
Tôi chào tôi với nắng chan bậc thềm
Bước đi, cỏ mượt nhung mềm
Nghe đời chuyển dịch có thêm nụ cười?
Chào tôi, con mắt hổ ngươi
Ngày xa hạ nhớ, xanh tươi nhuộm hồng
Xòe tay, sắc sắc, không không
Dấu chân quê cũ phiêu bồng xứ xa
Chào tôi, bốn biển, quê nhà
Vịn thương mà bước, dựa hoa mà ngồi
Vô thanh, vô ảnh, lở bồi
Tôi chào tôi với xa xôi chợt gần...
Springfield, MA 12/4/2019