*Trần Vạn Giã
Tình Khúc Kontum
Anh về mang nắng về theo
Anh và bóng nắng cuối đèo buồn thiu
Tay anh níu lại bóng chiều
Thương câu thơ đã rụng nhiều tương tư.
*Vũ Đức Tô Châu
Ly Hợp Tan
Mời em cạn chén xuân tình
Trời Nam vạn lý sầu mình chia phôi
Cung xưa phổ khúc luân hồi
Bản đàn xưa vọng một thời dọc ngang
Ta mời cạn chén quan san
Nghiêng hồ rót những điêu tàn em ơi!
Ta say.... rượu cũng nên lời
Nào hay dâu biển đổi dời trong ly?
Mời em cạn chén phân kỳ
Trời xưa đất cũ còn gì ai ơi!
Linh hồn ly xứ chơi vơi
Ngã nghiêng trên bến mộng đời chinh yên
Cạn ly tan hợp khắp miền
Uống trông xứ sở đão điên bây giờ..!
Uống như cung kiếm đợi chờ...
Lời say ta hát bên bờ tử sinh!
*Lê Thanh Hùng
Giấc mơ thời con gái
Em ngồi đó với giấc mơ tan chảy
Trong một chiều vàng, nằng nặng mây giông
Tím sẩm bãi bờ, tiếng mưa hoang dại
Réo gọi đam mê, cựa quậy xao lòng
Khúc sông xanh trôi về nơi xa lắm
Trong giấc mơ hoang, luẩn quẩn tình đầu
Nghe lễnh loãng những nỗi niềm sâu thẳm
Bứt rứt chiều trong, xô dạt về đâu?
Không biết có một chút gì đọng lại
Sóng nghịch lèn bờ, hoa cỏ dịu êm
Như còn đó, giấc mơ thời con gái
Lấm tấm rơi, lổ chổ cuốn quanh thềm
Ơi giấc mơ xa, nồng nàn thấm đẫm
Hương hoa nào, quyện lẫn một ngày xưa
Biết người nay đã mắt mờ chân chậm
Sao vẫn nhớ hoài, nơi đó chiều mưa...
*Ánh Nguyệt
Non Nước Tình
Bao nhiêu năm tình vẫn còn sầu
Treo cành biêng biếc sợi tơ vương
Người đi thầm lặng lòng nặng trĩu
Ai ở lại chờ, sương gió sương
Mùa xưa hương dậy vàng thu ướt
Gió bụi bay về phủ biên cương
Ngõ vắng chờ ai? Hình bóng cũ
Viễn xứ xây thành thương nhớ thương
Ngày mai về lại quê hương cũ
Còn thắm môi cười, vơi nhớ nhung?
Xin Tiếng Đàn Xưa rung cung điệu
Non nước, hồn Chiêm biết cho cùng.
*Biển Cát
Tiệc đã tàn