*Bình Địa Mộc
Giấc mơ thiên đường
Ngủ một giấc đi em
sáng mai hẳn dậy
ai làm bí thư chủ tịch
ai bán hàng rong cũng vậy
anh tin rằng hơn chín mươi triệu dân đất nước này
không người nào dám bỏ cuộc
hoặc cán đích
hoặc nửa chừng buông súng
đều phải qui hàng trước vạch áo cơm
Ngủ một giấc đi em
mọi thứ sẽ tốt hơn
trước khi loa phường khoan thai nhịp điệu chào buổi sáng
xe tải lao nhanh vào thành phố sau khung giờ khống chế
tiếng chổi tre sột soạt
chị lao công quẹt giọt mồ hôi ngày hôm qua mặn chát
nấp dưới ngọn đèn đường
bầy thiêu thân nức nở nguyện cầu cơ may hóa kiếp
Ngủ đi một giấc thật sâu
biết đâu ước mơ thiên đường mở cửa
cơn ho mãn tính thưa dần
trước khi bản nhạc không lời réo rắt
trẻ em tung tăng đến trường chẳng cần đeo ba lô nặng trĩu
cô giáo ra tận cổng chào đón học trò
nở nụ cười đôn hậu
từng sợi nắng mai quấn quanh cột cờ cả gió
Hồi chuông giáo đường đánh thức
chủ nhật điềm nhiên
ngày của riêng mình
con đường tình yêu
từ chợ truyền thống đến siêu thị lác đác tờ rơi khuyến mãi giảm giá
chiếc lá vàng giữ chân người khách cuối cùng
trong tour du lịch xuyên á
em tự tin vào mạng 5G
gõ dùm anh từ khóa "miễn phí"
thuộc loại đắt nhất hành tinh
có ngay chức danh
bí thư chủ tịch
Tiếng ru tình
tôi ngủ say trong tiếng ru tình
vết son môi đỏ ngực tâm linh
đường răng ai khuyết da ngôn ngữ
thơ bật trào lên tượng bóng hình.
em ru tôi nửa trái đất xa
đìu hiu nhau một thiên đàng hoa
ầu ơ hơi thở từ tinh thể
tràn xuống mặt tôi nét mặn mà.
ca dao đêm sướt cây lá tôi
ràn rụa mùa thu buồn phương trời
em quấn tôi bằng dây hạnh phúc
buộc chặt tình nhau giữa góc đời.
ầu ơ ơi, em ru tôi ngủ
ngực rụng trên vai lời thơ êm
tôi rụng trong em hồn địa ngục
trần trụi chia tình trong cõi đêm.
tiếng ru em vút tôi bay cao
đâm thấu mây, vỡ tinh cầu sầu
vết môi ai dấu đường răng khuyết
những dấu răng quá đỗi ngọt ngào!
*Lê Thanh Hùng
Em về ngang qua phố cũ
Con đường quen, vội vã bước chân hoang
Reo cuốn quýt chồng lên nhau, từng lớp
Bươn bả nắng, dòng xe trôi choáng ngợp
Đường phố cũng oằn cong, nếp sống mòn ...
Em đắn đo, cơ hội để kiếm tìm
Sao buông thả đánh rơi trong kẽ nắng
Một dấu tình, bao năm mang trĩu nặng
Cuốn dòng đời, treo se thắt con tim
Ngõ hẹp quanh co, chìm đắm phận người
Chao đảo, đắn đo hai bờ sáng tối
Luẩn quẩn mùa, mưa trôi, nắng dội
Chín mọng xuân thì, vẫn thắm tươi
Đường phố bừng lên, nắng cuối ngày
Dội lên bóng đèn đường lấp lóa
Em bước trong điều gì lan tỏa?
Một đoạn đời vương vãi đâu đây...
Hồ Tịnh Thu
Mưa trong nỗi nhớ
rời mưa không quá lớn
Đủ ướt hai mái đầu
Tình yêu không quá lớn
Đủ để nát đời nhau...
Kỷ niệm chưa đủ sâu
Sao chập chùng nỗi nhớ
Hẹn thề chưa đủ lâu
Sao còn vương mấy thuở
Thời gian chưa đủ dài
Mà sầu đeo năm tháng
Không gian chưa đong đầy
Mà hồn ta thênh thang
Tình người sao trái ngang
Khiến ta đời dang dở
Tình trần sao trắc trở
Khiến ta đời nặng mang...
Phạm Đức Lợi
Viết tự đáy lòng
Đêm đông trời lạnh nhớ quê hương,
Nhớ cha, nhớ mẹ, nhớ người thương.
Gặp nhau mà cứ vờ không thấy,
Để khi xa nhau thương nhớ thêm.
Em biết không em, cô gái nhỏ
Những lời anh viết tự đáy tim
Và lời sau cuối anh xin chúc
Em mãi thơ ngây, mãi đẹp xinh.
(Sgn, tháng 5-2019)