*Nhật Quang
Như Giấc Mơ Về
Chiều Secret Garden
nắng vàng cong vạt gió
mùa hạ về theo những giấc mơ…
tháng 5 hong màu kỷ niệm
cánh phượng hồng vương nhánh tóc
buông dáng mềm vai lụa thướt tha
ngất ngây trong vũ khúc nghê thường
mênh mang chút tơ lòng say đắm
Ta vẫn mơ…
một mùa yêu xa lắm!
về hôn làn tóc xõa em thơm
đôi môi hồng chín mọng mùa yêu dấu
ngọt ngào ái ân…lâng lâng con sóng tình
phủ lên phiến đời êm trôi
để có lúc ta nằm ôm thực tại…
hạnh phúc đến đâu còn là những giấc mơ…
Ta lãng đãng
cùng mây gió dệt vần thơ
giai điệu hé nụ cung bậc yêu thương
khi cơn mưa hạ vội nẩy mầm xanh ngát
nồng nàn như những giấc mơ…
rạo rực giọt mặn nồng trong tim
thẩm thấu qua từng thớ thịt
nghe bồi hồi…những giấc mơ về.
*Trần Thoại Nguyên
*Nguyễn An Bình
Em Và Nắng Sài Gòn
Nắng Sài Gòn trốn đâu rồi em nhỉ
Khi tôi về chỉ thấy giọt mưa xanh
Rơi trên áo ướt đôi lời mộng mị
Vương mắt em buồn từng giọt long lanh.
Tôi là kẻ mãi đi tìm giọt nắng
Nhớ cái nắng hanh lá gọi chim về
Thương cái nắng hồng tươi làn má thắm
Ngọt cái nắng vàng trên tóc em nghe.
Tình tôi gầy như cây khô tróc vỏ
Chút nhựa thơm run rẩy mắt môi người
Đời rất buồn ai sẻ chia hơi thở
Tiếng chim hoang mất giọng hót lâu rồi.
Rồi cũng lạc ở ngã năm ngã bảy
Ngã nào – tôi – thấy nắng mênh mông
Chợt dừng chân trước đèn xanh đèn đỏ
Nhấp nháy hoài ai đứng lại mà trông?
Cà phê đắng – ai còn ngồi trốn nắng
Quán không tên không địa chỉ hẹn hò
Thì đành vậy, ghế vẫn là ghế trống
Chổ tôi ngồi – khuyết một dấu chấm thôi.
Màu nắng cũ tôi tìm hoài không thấy
Thuở yêu nhau ngực ấm vẫn chưa lìa
Đã biệt tăm một khoảng trời ngút gió
Đâu bóng em về thành vệt nắng khuya.
*Lư Linh
Hỏi trong mùa di trú không em
Đâu ai còn nhỏ giọt lệ nào cho đêm không hoả châu?
Cớ gì khóc giữa bầu trời im lìm tối?
Ngủ đi em cho giấc mơ còn nông nỗi
Thân trinh nguyên vô thức ngã ba, mù
.
Đâu ai còn giấc mơ nào chập chờn trong đêm không đạn, bom?
Em bỏ túi cái y-ty nguội
Chiếu lát, miếng ke, gối gòn mờ, cấn
Tóc măng tơ em rẽ bảy-ba rồi
.
Đâu ai còn thức làm gì không đêm lạc loài đêm?
Mắt nào trắng giữa phương Đông tắt, lụi?
Ngờ đâu, có tối mộng du theo sàn hoang ván nát
Em lạc sau đời, thuyền rã giữa ngàn khơi
.
Tôi nghẹn một đời nấc mãi tiếng “Em ơi”…
KAUST, SA, 6/2019