*Nguyễn An Bình
Một thoáng Hương Tràm
*Tặng anh Trịnh Bửu Hoài và anh Đỗ Phu
trong một lần ghé rừng tràm Trà Sư.
Đi bên em dưới hàng cây thốt lốt
Đường Trà Sư Tây rực rỡ nắng vàng
Hoa mùa nầy nở những chùm trắng muốt
Tỏa hương bay ngan ngát suốt rừng tràm.
Vạt bèo tấm kết thảm nhung xanh mướt
Anh ngỡ mình lạc xứ sở thần tiên
Em gái ơi nhẹ tay chèo khua nước
Để hương rừng đọng mãi ở trong tim.
Tiếng cá quẩy ngỡ nhịp rừng đang thở
Để bông tràm neo sợi tóc em thơm
“Con đường nước” trong xanh mùa nước nổi
Dòng sông bèo chợt mát lạnh tay thon.
Phút tĩnh lặng nhìn hoàng hôn đổ xuống
Một màu chiều đợi giây phút bình yên
Vạt rừng vắng cò bay về rợp bóng
Phải nơi nầy thánh địa các loài chim?
Người ta nói đất lành chim về đậu
Trà Sư xanh ngan ngát cỏi biên thùy
Em đến một lần tình anh để lại
Cho hương tràm vương vấn bước người đi.
________
*Rừng tràm Trà Sư: khu du lịch sinh thái nổi tiếng thuộc xã Văn Giáo, huyện Tinh
Biên tỉnh An Giang.
*Lê Thanh Hùng
Nơi này ta đã lạc mất nhau
Ta đã lạc mất người tri kỹ
Trong những trầm luân, cuộc bể dâu
Còn lại đó những đêm mộng mị
Ký ức đan, dỗ mộng ban đầu
Chắc cũng tầm này, mùa năm cũ
Ngày đi rợn ngợp nét bi hoang
Treo tuổi mộng, một thời hoa nụ
Dòng đời trôi đoạn nhặt đoạn khoan
Đất nước những tháng năm bỏng rát
Phía bắc, phía nam, dậy biển đông
Ai đã qua một thời trận mạc
Chợt nhớ gì? qua một bến sông...
Tuổi mười tám đã rơi đâu đó
Núi mờ xa, lóng ngóng hoàng hôn
Hăm hở bước, chiều trong lộng gió
Tuổi xuân đi, nắng trải ngập hồn
Chiều thưa vội về ngang xóm cũ
Xanh mướt vườn xưa, biết tìm đâu?
Dân tứ xứ, đất lành hội tụ
Quẩn quanh... như thuở ấy,