*Trần Thu Miên
Nhiệm Mầu
Anh cúi xuống hôn em
Cho tình mặn nồng thêm
Rừng đang say giấc ngủ
Trăng còn lưu luyến đêm.
Con sáo nâu yếm vàng
Trên cành vừa hát vang
Lời kinh chờ ngày đến
Tạ ơn rừng cưu mang.
Sát lại gần bên nhau
Nhìn cánh bướm khua râu
Trên cành hoa vừa nở
Hương sắc rất nhiệm mầu.
Anh cúi xuống hôn em
Tạ ơn ngày vừa lên
Bình minh tia nắng mới
Cho môi em hồng thêm.
Hãy ôm chặt vai anh
Như lá bám vào cành
Hãy ghé tai lên ngực
Nghe nhịp tim đập nhanh.
Hãy nhìn về Phương Đông
Cánh cửa bình minh hồng
Ngày đang gieo hy vọng
Phục Sinh từ hư không.
Arlington, TX 2019
_________
*Vương Ngọc Minh
"sau mưa trời lại sáng!
thấy cọp về nghĩ tới xóc óc
nói chung tôi cứ lóc da- thay
ở việt nam mọi thứ hay
làm người ta định sẵn ngay vấn đề
lớn nhỏ o ép đều như thế
họ chống một tay bế các cơn
liên tưởng mang tính thiệt hơn
sông núi mắm môi bôi trơn cội nguồn
chân dung (bọn đàn bà) ham muốn
tôi vẽ cả tình huống cho mình
như thứ thời gian tội tình
tồn tại tra khảo cái hình đa đoan
lũ gián tâm phúc ngồi xổm đoán
xem-giữa tôi-một thoáng thực hư
cái nào hiện hữu giống như
tiền đồ luôn mồm khư khư đòi bồng
lẽ ra không thiết phải đập trống
đứng lên dạng chân rống cũng xong
do chỉ cốt vẹn nỗi mong
nên hôn ám cứ vờn trong mắt nhìn
húp xong bát cháo hoa lành tính
lập tức sẽ là chính chủ mang
yah-tâm khẩu phục khỏi than
úp kinh lên đầu buột ràng đội tang
chà xát mọi mặt bốc cháy sáng
lửa-tỏa hừng hực táng bấy giờ
vào mộ chí những ỡm ờ
vong ân với cô quạnh dờ dật trôi
đốt tơ tưởng các cái vô đối
tỉ như mối trân trối sau cùng
tình thánh thiện trói riêng/ chung
gái nhà lành trai yên hùng dọc ngang
ối cơ man các kiểu- phỉ báng
tuyệt vọng/ bung (phá) máng tiết trinh
bị đóng đinh bất thình lình
niềm hân hoan trút xuống bình bát sư
vị sư ấy không hiểu sao (hứ!)
bản thân lại nghĩ-chứ-bao lăm
được/ mất còn mỗi ngày rằm
bày cỗ chay (rốt cuộc nằm xuôi tay
chuyện này biết chết liền, tôi vái
tuyền huyễn hoặc mặt trái cực kì
hoa mộng- ôi- còn điều gì
đã khiến nghĩ (lấy thân bì!) trước sau
hãy nhớ nỗi chết đeo tợ máu
chảy trên trí chực náo loạn tràn
thời này sống dễ phải ngang
vô đạo đức càng mở mang mặt mày
hiện ngay chính tôi cực khó bái
trước bệ thờ phải tái hiện sao
thành thánh nhân vẻ sầu đau
thỏa hiệp phạm trù đời tao-đời mày
chả chắc việt nam hoàn toàn lái
theo tư tưởng sống mái đổi màu
sau này trăng nước dạt dào
ngồi lùa chữ thơ trôi vào mồm tôi!
_________
*Đặng Tường Vy
Mùa Xuân Nhớ Má
*Hoàng Xuân Sơn
Quê Hương, Một Đời
Tiễn biệt anh Phán
Phu nhơn về tới Huế rồi (*)
Gọi hồn cổ tháp lên ngôi vĩnh hằng
Nhớ xưa
Chiến sự đằng đằng
Hành binh chớp nhoáng
Lùng
Ngăn
Bước thù
Một ngày cũng tựa nghìn thu
Quê hương. Bóng giặc. Mịt mù chinh yên
Áo, khăn dạn mặt trận tiền
Cùng xông pha ấy nào riêng phần đời
Giữ thanh bình nghĩa yên vui
Vang vang khúc hát bên trời an nguy
Nghìn cân sinh mệnh sá gì
Một kề
Một ở
Một đi trùng trùng
Là đây
Trận chiến sau cùng
Về nơi bản địa
Vàng chung màu cờ
03 tháng 12 năm 2020
(*) Phu Nhơn, tên ngụy trang của Trung tá Nguyễn Văn Phán ngoài mặt trận