*Phạm Hồng Ân
Vạt Mây Tháng Giêng
buổi sáng hồn tôi nắng tháng giêng
mồng một đầu năm rực rỡ duyên
tôi gọi mây về cho núi đẹp
cho màu xanh thẳm sắc bình nguyên.
vạt mây trôi phương bắc hoa vàng
còn in bóng Chức Nữ - Ngưu Lang
phải chăng thương cảm cầu ô thước
đành để quạ kêu cảnh lỡ làng.
tôi gọi gió cho thơ tôi bay
thềm núi cao sao gió chưa lay?
rong rêu cũ ẩm ngày tháng trước
sầu Cali rét buốt đêm say.
sáng mùng một rộn rã phố đồi
rộn rã đời những nụ cười tươi
chỉ có tôi thì thầm với chữ
vẫn lên ngôi từ một chỗ ngồi.
vạt mây em ngàn năm lơ lửng
trời bắc phương trắng xóa giấc mơ
hồn tôi nắng mơn man thung lũng
nhuộm vàng mây trong một bài thơ.
______
*Lê Thanh Hùng
Xuân muộn
Rồi thời gian, trôi son, lợt phấn
Em sẽ về, chấp chới, ngày xưa
Bao nhiêu năm, tình, đời lận đận
Thì sá gì đâu, chuyện nắng, mưa
Bến sông xưa, sóng đọng trên đầu
Cơn gió giũ, thời gian, tóc rối
Thềm cũ, mưa rơi, bong bóng nổi
Về đâu? Kỷ niệm biết tìm đâu
Và em ơi, ngày mai sẽ tới
Xuân muộn, mà sao vẫn đắm say
Bờ cỏ biếc, khép mình như đợi
Nắng quái, chiều hôm, đổ bóng đầy
Ta vẫn tin, tin suốt cuộc đời
Đất nước và tình yêu, trẻ mãi
Dẫu dĩ vãng, không còn trở lại
Thì vẫn yêu, yêu mãi, em ơi