Uống Rượu Mừng Xuân
Uống đi em: Rượu mừng xuân
Có pha nước mắt, nỗi buồn ly hương!
Tưởng rằng qua khúc đoạn trường
Sẽ nguôi ngoai nỗi xót thương quê nhà
Ai ngờ mỗi tuổi thêm già
Càng thêm đau đáu xót xa đậm mầu.
Bây giờ sương nhuộm mái đầu
Quê hương dù đã vùi sâu xứ người
Mà sao vẫn thấy ngậm ngùi
Mỗi mùa Tết lại bồi hồi trong ta
Bánh chưng xanh/ bóng quê nhà
Miếng dưa hành có đậm đà nữa không?
Uống đi em cho ấm lòng
Cho vơi đi chút long đong phận người
Mai ta yên giấc cuối đời
Sẽ mang theo những mùa xuân lưu đày.
Chúc Tết Bạn Ta
Bạn bảo quê hương xa xôi quá
Hãy quên phứt đi cho đời vui
Ba chuyện nhớ nhà đâu còn lạ
Cái bệnh thương quê đã cũ rồi.
Người xưa rượu thơ như sông núi
Giang hồ mê mải tưởng đời vui
Nào ngờ đêm trăng nằm thao thức*
Nỗi nhớ nhà quê nhà tựa dao đâm!
Ta nay biệt xứ đời no ấm
Rượu sẵn, uống nhiều tưởng mình vui
Bỗng dưng ra phố nghe người hỏi
Tết nhất ra sao? chợt thấy buồn!
Thôi thì chúc bạn vui ăn Tết
Còn ta cúi mặt nhớ quê nhà!*
Tiếng pháo giao thừa không còn nổ
Mà sao ký ức vỡ vụn ra!
_________
*Lý Bạch