Mưa chừng được một tiếng đồng hồ thì nước không còn lối thoát nào khác, bắt đầu dâng lên chậm rãi. Đó quả là chuyện lạ đối với người thành phố, nơi khái niệm mưa bão được hiểu để chỉ thời tiết ở một nơi nào đó xa xa, và
Mơ mộng là phù phiếm, có đó mất đó. Còn tệ hơn một làn khói thấy. Nhưng mơ mộng cũng là phúc trời cho. Là thần khí, duyên cơ nơi mỗi con người. Có khi sướng rơn người vì mơ ra cái chưa hề tới, không, khó thể xảy ra trong đời thực.
trên góc sân thượng, chiều cuối năm, tôi thấy những chiếc bình, chậu kiểng, chai lọ cũ... những thứ đã từng được nâng niu giờ ngủ yên, nằm im quạnh quẽ. hình như tôi đã quên chúng, quên bởi chúng cũ,
Kì cục. Vài buổi chiều lại thấy anh chàng đó tới tìm Mây, lại bán thơ. Những bài thơ Mây giấu kín. Tôi chỉ có thể thấy, mảnh giấy cuộn trong một chiếc dây nilon đỏ, có vẻ cổ kính mà cũng cổ quái. Chỉ thấy Mây rời quầy, lẳng lặng nhận
Tôi sung sướng được viết lời tựa cho ấn bản Miền Thơ ấu tại hải ngoại. Đối với tôi đây là một niềm vui bất ngờ. Khi đặt bút viết những dòng đầu tiên của cuốn sách mà hôm nay bạn đang cầm trong tay, tôi không dám tin rằng sẽ có ngày...
catinat café hơm nay sáng rực màu hoa cúc. chưa đến thu mà đã thấy cúc rồi! cúc mù lòa, thăng hoa và chói lòa hạnh phúc; cúc giản dị, bền bỉ ngay cả khi héo rũ, lá không lìa cành, hoa cũng chẳng lìa thân
Vậy mà hôm qua, có người nhắc. Có người báo, (không phải cho em), tin Anh sẽ trở về. Tin đó đến, làm rất nhiều người vui, một vài người sợ. Chỉ biết rằng tin đó, đủ làm em nhức đau, góc trái!
Nguyễn Trọng Tạo nhắc nhở chúng ta về sự tiếp nối của những vòng quay này trong bài thơ mà tựa đề của nó cũng là tựa đề của tập thơ: Ký ức mắt đen . Những đôi mắt đen 18 tuổi hay 18 vạn tuổi?
Em 5 tuổi, tóc lơ thơ, hoe vàng cháy nắng, một sợi thun cột đuôi gà, không nơ nét, không cài cặp gì hết, vác cây keyboard cao gần bằng em, chạy rầm rập từ lầu tư xuống đường, khi nào cũng nhảy cóc hai ba bậc thang, làm như chân chạm đất sẽ khiến em trở thành người...trần gian!
Cuối cùng, tôi cũng hiểu được rằng, anh đã “lựa” rất nhiều, nhưng anh chỉ “chọn” một: Âm nhạc- Cây đàn, mà anh đã theo nó suốt cuộc đời anh. Thế đó ai dám nói "Đàn ông không thủy chung?!
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.