THÁNG TƯ, SÀI GÒN VÀ CƠN MƯA
Có một cơn mưa nào
Vừa bay qua thành phố
Đem theo nửa nhánh sầu
Vắt ngang ngoài cửa sổ.
Hàng cây hai bên đường
Chắc bây giờ sủng nước
Tóc người lẫn trong sương
Làm sao tôi níu được.
*
Có một cơn mưa nào
Dậy men ngày tháng cũ
Tiếng lá rơi rạt rào
Tràn vào trong giấc ngủ.
Sài Gòn cơn mưa đêm
Đánh thức tình thơ dại
Chầm chậm bước chân êm
Có phải người quay lại.
*
Có một cơn mưa nào
Đưa em về ngõ nhỏ
Im lặng ngồi bên nhau
Hương hoàng lan trong gió.
Rồi ai cũng sẽ già
Em nhớ không thời trẻ
Đã từng có nụ hoa
Nở trong lòng em nhé.
13/4/2021
EM CÓ VỀ TRONG MÙA PHƯỢNG ĐỎ
Tháng tư gốc phượng già bỗng thức
Ai về - một góc nhỏ sân quen
Một ngày mưa rớt chân thầm nhắc
Khoảng trời xanh ngắt thật bình yên.
Thương màu phượng đỏ bên tường cũ
Có tiếng cười vui rộn góc trường.
Hồng lên đôi má người con gái
Có tà áo trắng để yêu thương.
Trong màu lá nõn xanh màu mắt
Ngu ngơ sao lại mềm lòng tôi
Sắc hoa ngày ấy hoài vương vấn
Nửa nụ cười duyên cũng rạng ngời.
Nhủ lòng sớm mai còn thức giấc
Nghe chìa vôi hót gọi nắng lên
Thấy cánh phượng hồng còn sót lại
Ngậm ngùi tìm lại dấu chân ngoan.
Em có về qua mùa phượng cũ
Ngập ngừng ai nhắc thuở xa trường
Cánh chim lưu lạc mù tăm cá
Thương người tóc nhuộm bóng tà dương.
20/04/2021
KHÚC TÌNH CA TAM ĐẢO
Phố núi trong sương trời xuống thấp
Ngày lên triền dốc đá cheo leo
Mây mù Tam Đảo anh lạc bước
Nên tình sơn nữ có buổn theo
Một hồi chuông sớm Tây Thiên tự
Cửa thiền huyền ảo giữa đèo mây
Thì ra đất trời luôn rộng mở
Lòng người rũ sạnh bụi trần ai
Đêm nghe thác Bạc rền vang núi
Lãng đãng sương giăng khắp nương đồi
Có phải hương rừng say chân khách
Hay lòng chợt thoảng giấc mơ thôi
Khua mái chèo rong chơi Đại Lải
Thuyền ta đi xanh ngắt mặt hồ
Em cười nắng vàng rơi trên tóc
Chim say tình theo nhịp sóng xô
Mai về phương Nam miền nắng ấm
Cầu mây em có nhớ anh không
Đợi gió heo may mùa thu tới
Chợt thèm chút lạnh của ngày đông