*** dutule.com: Sáng nay lúc 5AM ngày 24 tháng 1 năm 2011, trong mục "Trò chuyện với nhà văn Trần Thị NgH.", chúng tôi đã post bức tranh Black Iris của Georgia O'Keeffe, nhưng lại ghi chú là tranh của nhà văn Trần Thị NgH. Chúng tôi thành thật xin lỗi nhà văn Trần Thị NgH và quý độc giả.
7.Phước Tạ
Thưa cô, có một nhà văn cho rằng: Truyện là nhân vật phải độc lập với tác giả, phải là một người khác. Trong khi trong thơ, tác giả và nhân vật là một. Đó là lý do tại sao nhà thơ chỉ viết tùy bút mà không viết truyện được. Tôi hoang mang quá khi thấy rằng trong truyện của cô lại rất nhiều “chất” của cô, mà truyện cô lại hay!
Nhà văn Trần Thị NgH. trả lời:
Í, sao bạn biết cái "chất" trong truyện là của tôi? Nhà văn Phạm Thị Hoài có lần phát biểu, đại khái rằng để tả một miếng cá chiên thì người viết không cần phải nhảy vô chảo dầu sôi để lấy kinh nghiệm ... kêu sèo sèo. Tương tự, để tả cái chết thì mình đâu cần phải chầu trời. Bạn đồng ý không?
8.Phạm Thu Hương:
Đây không phải là câu hỏi, chỉ viết một vài ý nghĩ thoáng qua trong đầu cho chị.
Tôi đọc khá nhiều truyện ngắn của chị, thích lắm! thích nhất là được qua chị thấy những nhân vật nam ngô nghê, cù lần, cả quẩn…và những nhân vật nữ thông minh, ngỗ ngáo…chưởi đàn ông như bắp rang. Nhưng suy cho tận cùng có phải là một tự ti mặc cảm.
Nhà văn Trần Thị NgH. trả lời:
Tôi chia sẻ với bạn suy nghĩ trên. Vậy suy cho tận cùng thì rõ ràng là nhân vật nữ của tôi (hoặc chính tác giả) bị tự ti mặc cảm vì bản thân mình ngô nghê, cù lần, cả quẩn nên muốn báo thù mấy nhân vật nam thông minh, ngỗ ngáo thường khi chưởi đàn bà như bắp rang.