Mỗi năm, D gửi e-mail cho tôi một lần, đúng vào ngày sinh nhật B. Trong e-mail, D không hỏi thăm tôi, cũng không nhắc về gia đình và bản thân D, chỉ nhắn độc nhất một dòng: "Nhớ nghĩ đến B hôm nay." B ở trên trời, chưa kịp mở account Facebook nên không ai nhận được tin báo sắp đến ngày sinh nhật để nhớ viết vài lời chúc mừng. B chết lúc mới ngoài hai mươi, lúc cả thế giới bắt đầu tập tọng làm quen với internet.
Chúng tôi thân nhau, yêu nhau. Mối tình tay ba kéo dài suốt thời niên thiếu. Dần dà, D ngả sang tôi. B tự tử, chỉ để lại một dòng tuyệt mệnh: "Yêu D một đời."
D bỏ đi xa. Thời ấy, mọi người bắt đầu dùng e-mail, chữ xấu dần đi vì mất thói quen lấy bút ghi suy nghĩ trong đầu vào giấy.
Mỗi năm, tôi đem hoa đến thăm mộ B buổi sáng. Tối về, nhận được e-mail của D. Cứ thế, đã thành thông lệ từ nhiều thập niên.
Trước mộ B, lần nào, tôi cũng chỉ hỏi duy nhất một câu: "B ơi, sao lại chết đúng ngày sinh nhật của mình?"
Choisy-le-Roi - Paris - Malakoff