BÌNH ĐỊA MỘC - Truyện cực ngắn

09 Tháng Giêng 201612:00 SA(Xem: 6064)
BÌNH ĐỊA MỘC - Truyện cực ngắn

 
MẸ CHỒNG 

Chị quên điện thoại, quay về. Vừa đặt chân vào nhà bỗng nghe tiếng rên khẻ. Gần đây hàng xóm rỉ tai mẹ chồng đú đởn với trai. Nhục, lần nầy bắt quả tang đuổi luôn về quê.

Chị đẩy cửa buồng. Mắt bà trợn dộc, miệng sùi bọt mép, chiếc mền lùa thùa vắt ngang giường. Bà chết tự lúc nào chẳng biết. Ngoài sân trai bỏ xe lao vào. Anh quẹt nước mắt. Bác bị suyễn kinh niên, bữa nay trời chuyển, đờm lên, ngạt thở. Thì ra... anh là bác sĩ. Vâng, nhưng bữa nay em tới trễ. Xin lỗi chị, xin lỗi bác!

 

RA MẮT THƠ

Chồng. Em tĩnh chưa. Chưa. Hồi chiều nhậu anh thấy em đâu có uống mà say. Thơ ngấm vào người còn mạnh hơn cả rượu, lần sau có ra mắt thi phẩm đọc ít bài thôi. Biết rồi, còn mấy ông bạn của anh em thấy sao. Các bố ấy toàn nắm tay em. Trời. Thì nguyên tắc đọc thơ tay phải nắm tay một ai đó, mắt phải nhắm tít lại giống như phê thuốc. Còn tập thơ họ có khen chê gì không. Ui, họ bỏ hết lại quán rồi, chả ai thèm đọc. Hả!

 

XUẤT KHẨU LAO ĐỘNG

Bạn. Bà mới đẻ đây, giờ lại mang bầu nữa là sao. Để có người xuất khẩu lao động sang Hàn Quốc. Chi vậy. Đổi nhân sự về Việt Nam làm ông chủ. Còn con bà làm gì bên ấy. Osin. Ai định hướng cho bà ngu vậy. Kinh tế thị trường. Trời!

 

ĐÓNG GIÀY

Ông. Cuộc sống bây giờ ngày càng khá hơn. Theo đó, giày dép sản xuất công nghiệp đẹp và rẽ. Hư, người ta vất mua hàng mới về dùng. Ông bỏ nghề đi là vừa. Biết vậy, nhưng còn thương binh, khuyết tật, người nghèo thì làm sao. Vậy à! 

 

BÁC SĨ

Hai xe đò chạy ngược chiều tông nhau. Hành khách kẻ chết người bị thương la liệt. Duy chỉ còn một nữ bác sĩ không hề hấn gì, loay hoay sơ cứu nạn nhân. Cánh báo chí nghe tin đến phỏng vấn. Bác sĩ trả lời. Tôi chết, ai cứu người. Đây là nhiệm vụ bình thường của thầy thuốc như công an bắt tội phạm, như bộ đội cứu dân bị bão lụt. Nhưng xin cô cho biết tình huống thoát nạn hi hửu. À, lúc hai xe đụng nhau tôi đang đọc kinh phật. Ra thế!


ĂN TRỘM

Tắm xong chuẩn bị mặc đồ đi làm, chồng phát hiện mất cái bóp. Ai lấy cái bóp tiền cho tôi xin lại. Vợ dặn anh rồi, đồng hồ, điện thoại, bốp ... để trên đầu tủ kia. Cứ lột ra, đụng đâu bỏ đó, không mất mới lạ. Thế, có nhiều tiền không. Mấy trăm đô à, nhưng CMND, thẻ ATM, bằng lái xe ... làm lại lâu lắm. Sao nghe nói thủ tục hành chính cải tiến gọn nhẹ rồi mà. Có, nhưng không đáng kể. Chừng đó giấy tờ làm hơn một tháng chưa chắc đã xong. Con chó vàng nghe chủ nhà than, chạnh lòng, lững thững tha vào. Con vàng trả lại kìa. Kiểm tra xem thiếu gì. Đủ cả, chỉ mất mỗi bao cáo su. Gớm, chó mà cũng biết ngừa thai cơ đấy. Ừm!

 

CÁN BỘ LUÂN CHUYỂN

Sao ông lại xin ở cái nhà gì mà suốt ngày chẳng thèm đóng cửa, không sợ trộm à. Đầy tớ của dân thì có gì để mất. Cũng được cái ba lô con cóc chứ. Bõ bèn gì so với niềm tin của chủ nhà. Còn ông. Tôi trọ ngay biệt thự chủ tịch, chung quanh một bầy chó canh giữ, chếc dép cùn bỏ giữa sân cũng còn nguyên. Giỏi!

Quảng Nam, 12/2015

Bình Địa Mộc

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Bảy 201512:00 SA(Xem: 7703)
Ngày mai đã là mùa đông. Cả thành phố lại rợp màu sắc sặc sỡ của hàng trăm loại áo khoác người ta khoác lên người để chắn che cái khắc nghiệt của thời tiết.
07 Tháng Bảy 201512:00 SA(Xem: 5986)
Tiếng súng xa dần thành phố, những đoàn người lê thê lếch thếch di tản ở đầu cuộc chiến bây giờ cũng lần lượt trở về.
06 Tháng Bảy 201512:00 SA(Xem: 9016)
Gió Nam non thổi lòn qua tổ Ong Đất, dỗ bầy ong ngủ giấc ngủ say. Chợt, Chúa vả cả bầy choàng tỉnh, những tiếng động từ mặt đất nện xuống nghe đinh tai nhức óc.
01 Tháng Bảy 201512:00 SA(Xem: 6220)
Cu Tố vừa đi vừa khóc, một tay kéo quần, một tay lau nước mắt. Thật tội cho thằng bé, mới tý tuổi đầu mà phải hứng chịu quá nhiều đau khổ
30 Tháng Sáu 201512:00 SA(Xem: 7363)
Mở những cánh cửa sổ cho có chút gió đêm ra vào, tôi ngồi một mình trong bóng loang lổ của ánh đèn hắt từ ngõ nhỏ bên ngoài, tưởng mình có thể chìm xuống
29 Tháng Sáu 201512:00 SA(Xem: 5818)
Mộc Lan Vân Khôi muốn lưu luyến đêm cuối cùng bên nhau của cả nhóm, đề nghị tôi trả phòng cùng về nhà bà con của Mộc Lan.
23 Tháng Sáu 201512:00 SA(Xem: 13061)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
16 Tháng Sáu 201512:00 SA(Xem: 6869)
Dạo gần đây tay chân tôi đã cử động được, dù chưa thể linh hoạt như trước nhưng ít ra với những động tác đơn giản như cầm đũa, rót nước tôi vẫn có thể tự làm.
13 Tháng Sáu 201512:00 SA(Xem: 7556)
Ngồi trong góc bàn cạnh cửa sổ, vân vê chiếc ống hút trong tay, Cindy dùng ngón tay trỏ để bịt một đầu ống hút, đong từng giọt nước ngọt được giữ trong đầu kia của ống nhựa và đưa lên miệng.
07 Tháng Sáu 201512:00 SA(Xem: 7308)
Cái Điểm là một trong những đứa cứ ám tôi thế. Thật ra nó là chị họ của tôi. Nhưng trong khi bố nó là bác Huyền chưa nhận con thì cả làng vẫn chỉ coi nó là con hoang
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 8963)
Loạt bài của Nguyên Vũ / Vũ Ngự Chiêu được độc giả, nhất là giới quân nhân đón nhận nồng nhiệt
(Xem: 17285)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12461)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 19194)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9366)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 771)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 1145)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1296)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22620)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14141)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19304)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7996)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8947)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8595)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11209)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30832)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20907)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25632)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 23033)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21854)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19920)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18172)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19359)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 17025)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16199)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24649)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 32101)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34989)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,