CỐI ĐÁ
Sao con lại đập cái cối đá của bố. Vì nó nằm chình ình giữa nhà chướng mắt lắm. Nhưng nó minh chứng cho lịch sử tồn tại, phát triển của gia đình ta qua mấy đời. Con đập nó khác gì đập đầu bố. Ồ, biết thế con chả phải mua cái búa hơn trăm tiền, phí. Con!
HẾT LỘC
Bố xin lỗi vì không chạy việc được cho con. Thế, cái chức chủ tịch huyện của bố outdated rồi à. Không phải, tình hình nhân sự lúc này căng lắm. Sao bố mẹ bạn con làm ruộng mà chúng nó vẫn có việc làm đàng hoàng. Ý con nói bố không biết “ăn ở” chứ gì?
Ồ, vấn đề “ở” thì bố rất tốt minh chứng bởi căn biệt thự lộng lẫy khối người nằm mơ cũng chưa chạm đến miếng chùi chân ngoài cửa. Còn “ăn” chắc phải xem lại. Hoặc bố ăn tạp quá hoặc bố vừa ăn, vừa đổ nên mất hết lộc cho con!
Bố nổi giận, quát. Nhưng con người ta giỏi giang còn mày vừa ngu, vừa xấu. Ủa, sao bố luôn mồm khen con giống bố thông minh, học giỏi; giống mẹ xinh đẹp, đảm đang. Hả!
CHÈ CỘNG
Con trai đi đâu đó. Dạ, lên huyện uống cà phê. Còn ở xã. Chỉ uống nước chè với mấy ông già hút thuốc lá, nói chuyện đồng áng nghe nẫu ruột mẹ ơi.
Ồ, con mẹ giỏi lắm, nhớ đem theo chai nước chè cộng nha. Chi vậy. Để người ta biết con sinh ra và lớn lên ở cái làng chè nầy. Nhưng con là nhà thơ. Thì thế!
THÂN TRÂU NGỰA
Gã chém nhát thứ nhất. Trật lất. Chém nhát thứ hai. Trật luôn. Gã bèn quỳ xuống dâng thanh bảo kiếm. Vua phán. Ngươi quả thật là tên quan huyện bất tài vô dụng chém gió cũng không xong.
Dạ, bẩm Ngọc Hoàng cho em từ chức. Nhưng ở nước ta chưa có luật này, tạm thời người lên tỉnh làm Chủ tịch Hội cưỡi ngựa xem hoa. Vẫn chém gió chứ ạ. Không, ngươi làm ngựa. Trời!
Quảng Nam, 6.2016
Bình Địa Mộc