dutule.com: Căn cứ theo bài viết mở vào Di cảo thơ “Đặng Tường Vi Yêu Thương” của nhà thơ Trần Dạ Từ, người ta được biết tác giả Đặng Tường Vi sinh năm 1946 tại làng Hành Thiện tỉnh
Năm 1967, bà trúng tuyển một cuộc thi tuyển phóng viên của cơ quan Việt tấn xã, Saigòn, và là phóng viên của cơ quan thông tấn quốc gia này, cho tới ngày 30 tháng 4 năm 1975.
Tháng 4 năm 1979, bà đem theo con trai tên Nguyễn Khắc Việt Anh mới 4 tuổi, vượt biên từ cửa biển Rạch Giá. Khi định cư tại Mỹ. Bà chọn thành phố
Năm 1981, bà đón được người bạn đời là nhà báo Nguyễn Khắc Nhân từ Mã Lai qua Mỹ. Tại đây, bà vừa tiếp tục làm việc toàn thời gian tại trung tâm San Diego Reginal Center, vừa phụ chồng làm tờ tuần báo Người Việt San Diego. Là tờ tuần báo Việt ngữ đầu tiên trong vùng, cho tới nay, Người Việt San Diego vẫn được coi là tờ báo uy tín nhất, trong số những tờ báo được xuất bản tại địa phương đó.
Đúng ngày Lễ Tình Nhân, 14 tháng 2 năm 2006, nhà thơ Đặng Tường Vi qua đời sau mấy năm mắc phải chứng bệnh Alzheimer.
Người bạn đời và một nhóm thân hữu của bà, đã sưu tầm một số thơ bà viết dọc theo hành trình dương thế, ấn hành thành “Di ảo thơ Đặng Tường Vi Yêu Thương”, như một nén hương thắp cho linh hồn người quá vãng.
Cũng vẫn nhà thơ Trần Dạ Từ, khi nói về cõi giới thi ca Đặng Tường Vy, ông viết:
“Đến với thi ca, Đặng Tường Vi nhẹ nhàng mà say mê. Trong di cảo thơ Vi, từ con đường học trò tới hành trình vượt biển, từ đêm xuân thành phố tới bờ cát hoang đảo, đâu đâu cũng thấy lấp lánh thứ ánh sáng hiền hòa của tình yêu và tình bạn.
“Trong số 52 bài sưu tầm được cho ‘Di cảo thơ’ không có dòng nào cay đắng về chiến tranh, thù hận.”
Trong bài viết nhan đề “Nhớ Đặng Tường Vi”, kể lại nhiều mẩu chuyện cảm động giữa bà và Đặng Tường Vi, cùng hai nữ phóng khác của chế độ VNCH cũ là Vũ Thị Bình Minh và Trần Thi Duyên, bà Vũ Thanh Thủy cho biết:
Khi người bạn đời của bà là nhà báo Dương Phục bị công an của chế độ mới lùng bắt gắt gao, các bạn nữ phóng viên cũ, của bà đã bất chấp hiểm nguy, ra tay bao che cho Dương Phục. Trong số những người nữ, đương nhiên có nhà báo và, cũng là nhà thơ Đặng Tường Vi.
Thuật lại giai đoạn thập tử nhất sinh này, bà Vũ Thanh Thủy viết:
“Có lần Phục không còn chỗ nào để núp, Bình Minh đem Phục về dấu tại căn nhà bỏ trống của Minh ở làng Báo Chí Thủ Đức, và Tường Vi đem Cu Anh lên ở để nấu cơm cho Phục ăn và để hàng xóm khỏi nghi ngờ. Ngày bé nghe chuyện Lưu Bình Dương Lễ, tôi tưởng đó là chuyện thần thoại được thêu dệt cho thời đại ngày xưa. Không ngờ Vi đã chứng minh điều đó giữa thời đại ngày nay.”
Cũng trong “Di cảo thơ Đặng Tường Vi yêu thương”, người đọc còn được thưởng thức 12 bài thơ của Nguyễn Khắc Nhân, viết cho người bạn đời của ông.
Một trong 12 bài thơ ấy là bài “
Về
Lung linh bông tường vi
Nỗi ngậm ngùi rực rỡ
Đồi thông xanh, mặt hồ xanh
Mắt ai xanh
Đừng khóc.
Về S
Dốc đèo đã khuất
Ôi Tường Vi. Tường Vi
Hương thơm và kỷ niệm
Ở cùng ta trọn kiếp.