“Mùa yêu con,” thi phẩm mới của Trang Đài Glassy – Trần Nguyễn, đã được văn giới đón nhận nồng nhiệt.
Cụ thể như nhà văn Hoàng Mai Đạt, trong lời Tựa, viết:
“Không chỉ giải bày rất tỉ mỉ từng cảm xúc trong mỗi giai đoạn biến chuyển theo hành trình mẹ con, Trangđài Glassy – Trầnguyễn còn diễn tả bằng thơ chứ không bằng văn xuôi hoặc bằng lời nói thường tình. Nét độc đáo của ‘Mùa Yêu Con’ chính là những bài thơ vinh danh niềm hạnh phúc vô biên của mẹ. Chúng ta đã có những thi sĩ ca ngợi tình yêu nam nữ, những nhà thơ dâng hiến tâm huyết cho đất nước, những tác giả sáng tác từng dòng thơ vật vã trong nỗi buồn của kiếp người, hân hoan trong cơn vui của cuộc sống, nhưng có lẽ chưa ai sáng tác nhiều bài thơ chỉ nói về một đề tài tình mẹ thương con như Trangđài Glassy- Trầnguyễn. ‘Mùa Yêu Con’ đã có 37 bài thơ như vậy. Mỗi bài thơ có thể có những tâm tư, tình cảm khác nhau, nhưng tựu trung tất cả đều xuất phát từ một nguồn yêu thương vô hạn của mẹ tuôn tràn vào từng giây phút sống của con…” (Mùa Yêu Con, Tr. 6.)
Cũng nơi lời Tựa, nhà báo Vũ Đình Trọng chia sẻ:
“Tôi là một người đàn ông, nên không được trải qua chín tháng cưu mang một mần sống. Chín tháng hạnh phúc vô biên chỉ dành cho người phụ nữ khi được từng ngày, từng giờ, cảm nhận được cái hạnh phúc vô biên của một hình hài bé nhỏ trong ‘lòng son’. Chín tháng cưu mang, được Trangđài chắt lọc chỉ trong bốn câu thơ:
“kết mầm cuối hạ
“khai dạ xuyên thu
“đông ấm duyên cù
“đầu xuân khai nhụy.”
“(tứ thời)
“Cho dù ký ức về Mẹ nhạt nhòa dần theo ngày tháng, Nhưng Trangđài giúp tôi tạo lại hình ảnh của chính tôi trong lòng son của Mẹ. Để tôi hiểu rằng, dù muộn, cuộc ‘hiệp thông’ trong ‘đớn đau’, để ‘vượt qua cái chết’, để ‘khải hoàn trong con’ của Mẹ là hình ảnh tuyệt vời mà Thượng Đế ban tặng cho mỗi chúng ta…” (Sđd. Tr. 13.)
Trong lời Bạt, nhà thơ Trần Trung Đạo, tác giả của nhiều bài thơ nổi tiếng, viết về mẹ, được nhiều người yêu thích, ghi nhận:
“Mẹ và quê hương là một. Tôi viết nhiều lần như thế. Vâng, nhưng đó không phải là một khám phá vì ai cũng biết. Trang Đài khác và tinh tế hơn tôi. Cô còn đi sâu hơn nữa khi viết con và quê hương cũng là một:
“ôi, Yêu Dấu, con thở ra trăm cõi
“xõa quê hương trên vũng nhớ đơn côi
“mùi mía thơm trong nắng Tết trắng vôi
“mùa tảo mộ nửa con trăng Nguyên Đán
“con đã đến, quê hương thôi lẻ bóng
“quê-hương-con bòng bọng nước tao phùng.
(……)
“Tình yêu mẹ và con, sợi giây thiêng liêng tưởng như vô hình đã trở thành một thực tế. Hạt máu đã trở thành hoa để mẹ được thưởng thức một mùi hương thơm không thể tả bằng ngôn ngữ, được ôm ấp lấy con trong lòng, được vuốt ve lấy những ngón tay nhỏ nhoi còn hiện lên những đường gân máu. Hình hài nhỏ bé của con là kết quả của một hạnh duyên, một tương quan từ thăm thẳm xa xôi….” (Sđd. Tr. 73, 74.)
.
Với tình yêu con dữ dội, cực độ, qua thi phẩm “Mùa yêu con,” Trang Đài Glassy – Trần Nguyễn, một lần nữa, đã tự ném mình lên tới đỉnh ngọn cuồng nhiệt. Đam mê.
Ở lãnh vực nào, từ thơ tới văn xuôi, từ hồi ký tới phóng sự đường xa, Trang Đài Glassy luôn cho thấy, tựa cô là kẻ tiên phong, phá rừng, mở lối (cách của cô,) với đôi mắt tròn xoe kinh ngạc và, niềm hưng phấn lao lung!
Với 37 biến khúc theo chiều dọc của “Mùa yêu con,” chúng giống như 37 biến tướng của tác giả. Nói cách khác, đó là tính phân thân hay, bội số bản ngã của Trang Đài Glassy – Trần Nguyễn vậy.