Nếu chúng ta từng đọc từng nghe, và cảm nhận những lời thơ quen thuộc như những dòng nhạc, thì khoảng vài năm gần đây, những vần thơ Du Tử Lê là một giai đoạn khác, năm chữ với nay hình ảnh, suy tưởng, và đầy ắp không gian lung linh lãng mạn, và nhất là hình tượng, tưởng tượng hư ảo.. thì tập thơ mới chào đời: mang tên “ Năm chữ Du Tử Lê và, mười hai bài thơ, mới” là một sáng tạo nối tiếp của nhà thơ với các tác từ 50 năm qua
Minh họa Đinh Cường, gồm 35 tác phẩm đi kèm, dẫn giải theo 35 đoạn thơ Du Tử Lê, cùng với chân dung tranh dầu dùng làm bìa sau của tập thơ, kèm theo CD đọc thơ của chính tác giả.
Xin đừng đọc qua ba bài thơ năm chữ (trong một lúc) và cũng đừng đọc quá một bài thơ khác .
Tôi đã làm sai điều này là đọc luôn một buổi chiều, không chỉ một tập này… mà còn lần giở lại vài tập thơ in trong một vài năm qua…
Những tâïp thơ mới ghi dấu những thay đổi trong dòng thơ của Du Tử Lê.
Thơ Du Tử Lê/ Toàn tập/ Một và Hai
Qua môi em: tôi thở biết bao đời
(Nếu cần,) hãy cho bài thơ một tên gọi!?!
Mất hay còn, chưa hẳn khác nhau đâu!?!
Lại chuyện vãn! / (lần này, ít thôi,) / với bệnh ung thư /
Đó là kể qua những tuyển tập thơ văn thuần túy, và không nói đến những khía cảnh đa diện, đa năng khác cuả tác giả vốn là một cựu phóng viên chiến trường, một người từng làm báo.
Tôi thích cách trình bày, như bày biện ra trong một căn phòng, mở ra một khung cửa nhìn ra khoảng trởi, mây nước, vũ trụ bao la, kiếp này kiếp sau, kiếp trước…
Năm chữ Du Tử Lê và, mười hai bài thơ, mới bao gồm phần Một gồm: 24 đoạn (đó là 24 bài thơ ) 5 chữ và phần hai gồm 12 bài thơ khác.
Định mệnh đi qua đời người thoáng qua như tựa một bài thơ “Bão đi qua bàn tay”,
Đọc trong suốt tập thơ, như nghe được tiếng thở ra, một số điệu nhạc, phối hợp dòng thơ 5 chữ với đôi chân đi trong gió của tác giả, những bài thơ đã trở thành ngôn ngữ quen thuộc trong đời thường với tự do của chữ nghĩa, như Lê Huy Oanh từng định nghĩa: “phối hợp tài hoa giữa nhạc điệu của thơ cũ với thơ tự do, thơ không bị khôkhi được phối hợp tài tình như thế…
Ngôn nhữ đường phố, đời thường ,. Hiện đại cập nhật cũng xuất hiện đâu đó trong thơ, chứ không chỉ là thế giới người và vật xưa kia đã quen tên như “bầy sẻ cũ”, là “chim bói cá”.. nói lên thời đại chạy đouổi, thê thảm của đời sống, chữ nghĩa đường phốm, bó tay, mặt bằng, phố kinh tế cô dâu lấy chồng mngoại, “chú rể Đại Hàn”… “những trang blog”, chữ nghĩa của nhân cách hóa “ Mưa giả bữa”. Không đại trà thể hiện dòng sống hôm nay: “ cụ thể như “tôi gai đỏ, chôm chôm” để thể hiện nỗi đau bật máu của tâm hồn…
Là một lối đi mới mở ra giữa những bế tắc, thoát đi khỏi những lối mòn, lộ trình xưa cũ quen đi qua, và đã quen nằm lòng.
Tôi tự hỏi Du Tử Lê mở ra cách tiến đong góp sáng tạo là do đâu, trong khi mọi người nhìn nhận những tác giả, thi sĩ nhạc sĩ bạn của ông, những Từ Công Phụng, Vũ Thành An, Ngô Thụy Miên, Tô Thùy Yên… cũng rất hiếm hoi còn có say mê như Du Tử Lê ngày nay.
Có phải chăng như một nhạc sĩ rất nổi tiếng trước đây, những năm cuối đời đã có thêm nghề họa sĩ, còn Du Tử Lê thì sáng tác những vần thơ như phác họa những bức tranh mầu đủ thể loại (thơ dịu dàng như tranh lụa, thơ gai góc sắc bạo như tranh sơn dầu, sắc nhọn, như tranh đen trắng bằng nét mực Tàu.?)
Đó là những thổ lộ đi song hành với mbloger, Myspace, you tube, my Face, bằng những tuyển tập thơ, rất cổ điển, quen thuộc mang một không gian sâu lắng Du Tử Lê,
Và cảm thương với tác giả DTL: như bài thơ gần cuối, lời tĩnh mịch, gần lắm, gần lắm đấy…