cho tôi uống cùng em ly hạnh phúc,
rượu trăm năm cất bởi trái tim buồn,
bởi máu ta, bởi lệ nữa, ân cần,
đã chảy miết từ khi hồn thất lạc.
cho tôi dắt tay em vào lớp học.
để ông thầy, để chúng bạn đều hay
ta có đôi, tự thuở đất ương cây
tóc tôi bạc tự ngày thương nhớ bé.
cho tôi hát cùng em bài hát cũ
bài ngợi ca Thiên Chúa ở trên trời.
để tôi về cầu nguyện với Ngôi-Hai
cho ta sống một ngày như mấy kiếp.
cho tôi viết cùng em trang sách ước
bằng một tên chung (gọi cả hai người)!
em “cấm phòng” để cứu rỗi cho tôi;
và “hành khổ” cho ngày sau ý nghĩa.
cho tôi thở cùng em lồng ngực biếc.
môi thanh tân tự thuở lá chưa… vàng.
mắt mưa bay tự thuở bỏ thiên đàng,
xuống địa ngục cưu mang người khánh tận.
cho tôi bước cùng em vào giữa quán
để mọi người sửng sốt trước dung nhan!
tôi không cười (mặt mũi rất nghiêm trang)
rất hãnh diện: người yêu tôi thánh nữ.
cho tôi khóc cùng em chiều khép cửa
(làm sao vui rõ khổ lỡ yêu rồi!)
chim bỏ rừng - cho núi lẻ loi thôi;
sông bỏ biển - cho tôi ngồi nhớ sóng.
cho tôi gối cùng em đôi gối mộng
(mây đang bay ai níu lại bao giờ?)
tôi đang mơ ai nỡ bảo ráng chờ?
chăn ân nghĩa ai nỡ dành đắp hết?
cảm ơn bé. đã nhận phần thua thiệt
“cho tay này mà chả lấy tay kia!”
cho đời sau không còn nữa chia ly
ai cũng được an cư miền vĩnh-phúc.
ô! thánh nữ phải trần gian sẽ ngọc?
4.3.90