khi không mở trúng bài thơ cũ
giữa lúc lòng ta úng thủy triều.
chợt nghe đau những đời đang xế
chữa thẹn: - xoàng thôi chuyện biệt ly.
thương bạn lòng sao còn mẫn cảm!
năm tàn. tháng tận. có sao đâu.
sử xanh nào phải nơi cư ngụ
riêng xác thân rồi tan huyệt sâu.
thế sự như gai đầy mắt bạn
ngược xuôi ta cũng thốn tâm can.
núi sông có đó mà luân lạc;
cứ gì phơi cật mới quan san?
nằm nghe gió thốc nghìn thân lạnh.
mưa bão đời xưa cũng thế này?
trắng tay. đầu bạc còn quay quắt.
oan uổng đời trai. lấm mặt mày.
đi giữa đường tên về mũi đạn
sống tới bây giờ cũng tốt thôi.
chiều hôm nhớ bạn. thầm ganh tỵ
may mắn làm sao kẻ chết rồi.
chiến chinh vốn bạc hơn con đĩ.
thoắt đó như không có chuyện gì.
hai mươi năm lẻ đời thông thống;
rồi cũng ngồi đây ngó tuổi già.
bạn nói thêm chi về mối nhục!
ta hiểu vô cùng chuyện áo cơm
mặc ai khuất thực mà vênh váo!
lính quýnh canh thừa, ngố chợ đông.
chính vì tan tác nên nhăng nhố!
đến cả sân chơi cũng bẩn rồi.
cố mà chơi nốt trò chơi dở!
đến lúc đi? - thì đi thảnh thơi.
đừng buồn ta nhé. nghe, ông bạn
- ta sống như là xác chửa chôn.
có đâu tổ quốc mà than thở.
ngựa nhỏng bờm bay cùng âm dương.
nhớ lấy từng hồi chuông báo tử
rộn rã từ lâu. đừng giả lơ.
thiên đàng? địa ngục? rồi sao chứ?
sống tựa ma hời. chết cũng ma.
này bạn, nghe không?- kìa tiếng mõ
như ở hư vô mới vọng về.
thịt xương vốn chỉ là hư tạm
riêng ngục A Tỳ ở với ta.
thì thôi. thì thế. thì thôi thế
chẳng lẽ riêng ta có mấy đời?
đáy khuya trở giấc. lòng hao hụt
có lở, bồi thêm? rồi cũng trôi.
trời đất thực ra nào có tội.
ta buồn ta chửi đổng cho vui.
mai kia mốt nọ về theo đất
bụi cũng lên trời, bay khơi khơi.
cuối năm móc hết: - đây gan ruột.
gửi tới người gần, lẫn kẻ xa
chút tình cố quận ai còn sót?
đưa hộ hồn ta trở lại nhà.
1.90