Trên giòng đau thương tôi là bèo nổi
Trên giòng quê hương tôi là củi khô
Tôi là củi khô những ngày thơ ấu
Khói bám linh hồn lử bốc tâm tư
Trên con đường xưa tôi là lá rụng
Trên giòng sông này phù sa nuôi tôi
Phù sa nuôi tôi đi vào chiến cuộc
Đất Việt da vàng máu đỏ xương rơi
Trong khối tình em tôi là bướm ngủ
Trong nỗi u buồn thế hệ thanh niên
Tôi muốn rủ em nhìn về quá khứ
Quá khứ tủi hờn nghìn năm điêu linh
Trong khúc ca từ mẹ tôi hoen lệ
Trong khúc tang bồng hồn tôi lênh đênh
Hồn tôi lênh đênh rời xa bóng mẹ
Mười năm đường về quê nhà cỏ xanh
Nửa giòng nước xuôi – nửa giòng nước ngược
Chợt khóc chợt buồn, chợt nhớ chợt thương
Tôi là lá khô nghững ngày khói lửa
Những ngày tương tàn tình em không hương
Trong lòng thời gian non sông héo muộn
Dưới bóng cờ bay xin làm cỏ may
Bên bờ quê hương những chiều gió lộng
Tôi mang linh hồn Việt Nam hôm nay