tôi tuột tay,
đổ bóng mình trên tầng, tầng thác, lũ
nước trôi xuôi, còn khảm phúc-âm-buồn.
người thanh thản (ngâm mình trong muối xát)?
chúng ta ngồi, im lặng dát hoang mang!
thơ ấu nào trong em vừa thức dạy?
cổ em thơm mùi tóc thuở lên năm?
đêm trở giấc quơ tay tìm vú…mẹ,
thấy trăm năm đều nhịp gõ: rưng rưng.
cây thảng thốt mất đầu! tâm tán lạc!
ai sẽ về sau quá đỗi đau thương?!?
tôi tuột tay,
tháng, ngày đã khép dần từng cánh cửa.
nhớ môi người neo một nụ hôn khuya.
chân đi khuất. hàng cây không hứa hẹn.
những chia, lìa đâu chỉ giữa trăng / sao!!!
buồn / vui cũng tựa như cơm với áo
một ngày thêm: sống / chết nghẹn ngào!?.
tôi tuột tay,
đổ hết nỗi niềm mình trên giấy.
em nghiêng, vai con chữ rớt vào đêm.
ký-ức-gió hắt gầy lên phố cũ.
mưa đời sau chưa kịp… lá thôi xanh.
tôi thế chấp đời còn cho bóng tối!.!
để ngày mai thương-lắm! phục sinh.
tôi tuột tay,
đánh rớt mình xuống đáy:
giữa nôi-em-
thương-lắm.
những ơn đời.
Du Tử Lê
(Garden Grove, Feb-Mar. 2014)
tôi tuột tay,
đổ hết nỗi niềm mình trên giấy.
em nghiêng, vai con chữ rớt vào đêm.
ký-ức-gió hắt gầy lên phố cũ.
mưa đời sau chưa kịp… lá thôi xanh...
Thơ của bác quá đặc biệt quá hay,chưa có bài nào hay dòng nào mà cháu không đọc đi đọc lại mấy lần .Với thơ của bác tất cả mọi vật đều ẩn sâu một tâm hồn tinh tế ,nhạy cảm...Có niềm vui ,nỗi buồn và những trăn trở ngẫm suy. Kính chúc bác luôn vui khỏe và sáng tác mỗi ngày để lớp trẻ các cháu được học hỏi .Cảm ơn bác .
BT