gió-tôi thổi ngược chiều quay trái đất,
về môi người: ngọn nến thuở lên năm.
tay thương-quá những ngày mơn tóc, lá
em lên mười, tôi nhớ thuở mưa, xanh.
chiều-tôi ngược dốc đời thơm kỷ niệm.
người hiện ra, thay mẹ bón tôi, vui.
vai thiên sứ, gánh đời ai vụn, nát (?)
tôi trong thơ, thổn thức những đêm, ngời.
mưa-tôi lạnh, rúc áo người ấm áp
vết thương buồn, em đắp bột trăm năm.
tôi già khốc vẫn đợi, chờ chăm sóc.
người không quên tôi bé dại vô cùng.
như truyền-thuyết-tôi-riêng: em huyền thoại:
dĩ vãng nào thành di sản gom chung (?)
nghìn năm nữa tôi vẫn còn muốn nói:
- cảm ơn người tâm-thượng-đế bao dung.
DTL
(Garden Grove, 1st Jan. 2018)
Gửi ý kiến của bạn